Trong xe bầu không khí khá ngột ngạt, mọi thứ im lặng, tôi cảm thấy rất khó chịu với cái tình cảnh này và cuối cùng cũng về đến nhà thoát khỏi cái xe đầy u ám đó.
Vừa về đến nhà tôi và Võ Hạ Như tiến thẳng vào phòng
- À Hàn Doãn Du đã xảy ra chuyện gì mà mặt Ngô Ngọc Yến Nguyệt bị đỏ vậy?
Giọng nói đầy vẻ chất phác
Hà Doãn Du trợ lí của Phong Thiên Kiệt nhẹ giọng
- Ở trường xảy ra vài chuyện có một cô bé cố ý đổ nước lên người Võ Hạ Như tại căntin. Thấy thế Ngô Ngọc Yến Nguyệt lấy bát phở còn nóng đổ lên cô bé đó vì trả lời vô lễ nê cô giáo tát Ngô Ngọc Yến Nguyệt
Phong Thiên Kiệt nhếch môi phải cười nhẹ cảm thấy thú vị
- Quả không sai khi ta nhận nuôi cô bé này
Tối đến tôi đang đọc sách có tiếng gõ cửa
- Ta vào được không?
Giọng thật trầm ấm, êm ái như được sửi ấm trong khí lạnh
- Ngô Ngọc Yến Nguyệt ta vào được không?
Hắn ta lớn giọng gõ cửa rất nhiều, tôi nghe được nhưng vẫn không nói gì típ tục đọc sách mặc cho hắn ta đứng chờ. Chờ đợi quá lâu hắn hết kiên nhẫn mở cửa xông vào thì ánh mắt hắn nhìn chầm chầm tôi đang đọc sách có hơi nheo mày lại
- Ta gõ cửa con có nghe không?
- Có!
Hắn nheo mày vẻ bực tức rồi lại gần tôi ngồi xuống dùng đá chườm lên má tôi nơi tôi bị tát lúc sáng, khuôn mặt hắn bỗng nhiên dịu lắng xuống
- Đau không?
- Không!
Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cu-cua-tong-tai/90128/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.