Cô lấy viên Hoàng hồn đơn bỏ vào miệng cậu sau đó đở cậu ngồi dậy từ từ vận công đả thông kinh mạch cho cậu 5h...10h...15h...1 ngày trôi qua...
ở ngoài yến và nguyên hồi hợp trông ngóng từng phút từng giây
lại 5h...15h......2 ngày trôi qua...
mồi hôi trên trán cô thoát ra sức lực cô cũng dần dần yếu đi cô luôn cổ vũ bản thân" H,trân cố lên chỉ còn 1 ngày nữa thôi" cô luôn tự nhủ với bản thân như thế...
ngày thứ 3 sắp hết chỉ còn 3h nữa. Bổng nhiên cô thổ huyết dù là vậy nhưng cô cũng ko dừng lại cô cố gắng dùng sức lực cuối cùng ..thân thể cô đã rã rời...
cuối cùng cũng xong cô mĩm cười " cuối cùng mình cũng làm được rùi" cô đỡ anh nằm xuống bắt mạch cho anh " mạch đập rùi anh ấy sống lại rùi" cô la lên. Nguyên và yến ở ngoài cửa đợi nghe cô núi thì chạy vô . Nguyên chạy đến bên giừơng Ân sau đó lấy tay mình để lên ngực Ân cậu cũng vui mừng nói" tốt quá tốt quá rùi"
- chị mệt rùi ngồi nghĩ tí đi-" yến lo lắng cho cô nên đỡ cô ngồi xuống ghế "
- chị ko sao đâu chỉ cần anh ân ko j là fc rui" cô cười"
nguyên tiến lại chổ cô lo lắng hỏi" nhưng sao cậu ấy vẩn chưa tĩnh,có khi nào..."
cậu chưa núi xong thì bj yến cóc vào đầu 1 cái làm cậu pải la lên 1 tiếng sau đó cô mới nói cho cậu nghe" anh ấy 1 lác sẽ tĩnh thui"
-ờ hihi" nguyên cười". Đột nhiên Trân lại thổ huyết làm nguyên và Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-xuyen-thoi-gian/173639/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.