"Tên ăn mày?" Tô Chỉ nghĩ nghĩ "Có gặp ăn mày cũng không cho hắn tiền."
"Vì cái gì? Các người không phải xem tiền tài như cỏ rác hay sao? Tốn chút tiền cứu tế giúp người, vì sao không làm?"
"Nghe ngươi nói vậy là ngươi tán thành ta lấy số tiền đó đi cứu tế bọn họ?"
Qua Lâm gật đầu "Vì cái gì không, bọn họ rất cần tiền ăn cơm ah." Nhưng nghĩ nghĩ, lại nói "Bất quá đừng cho nhiều như vậy, lần sau nếu có gặp thì cũng cho chút ít là được rồi, nếu không nhiều ăn mày như vậy làm sao ngươi cho hết được."
Những lời này của Qua Lâm lại làm Tô Chỉ thay đổi cách nhìn về cô, bất quá Tô Chỉ cũng không tán tính cách nghĩ của Qua Lâm "Ăn mày cũng có rất nhiều loại, người già yếu chúng ta có thể bố thí, nếu là người trẻ khỏe mạnh tại sao phải bố thí? Những tên lừa đảo đó ta không đánh đã phúc đức cho bọn hắn rồi."
"Lừa đảo?" Qua Lâm sửng sờ, trong lòng thầm nghĩ, cái gì đây ah, làm sao mới trong một câu đã từ tên ăn mày chuyển thành tên lừa đảo?!
Tô Chỉ rất nghiêm túc gật đầu "Đúng vậy, là lừa đảo. Ngày đó ta thấy một tên ăn xin trên đường, hắn giả bộ không thấy đường, nhưng căn bản không phải mù thật, những điều này đều có thể thấy được."
Đúng rồi đúng rồi, là công chúa ngươi lợi hại, cái gì cũng nhìn thấy được, nhưng không có nghĩa là người khác cũng nhìn ra ah. Qua Lâm lài cười cười, như cổ vũ đứa nhỏ nói đúng "Đúng đúng, loài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-xem-nhu-co-loi-hai/1766029/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.