Qua Lâm vô lực ngồi xuống, nhếch nhếch cái miệng, okay, nàng lại tự mình đa tình nữa rồi.
"Ăn cơm, ăn cơm đi." Qua Lâm giơ tay lên, mời Tô Chỉ ăn cơm, đồng thời muốn gạt đi xấu hổ.
Nâng đũa trúc trong tay, Tô Chỉ từ tốn gắp một miếng thịt nhỏ đưa lên miệng. Qua Lâm ngồi đối diện nhìn, khóe kiệng không ngừng giật giật, ai thán trong lòng, người cổ đại quả nhiên nhã nhặn, ăn như vậy chắc sang năm mới xong ah.
"Hương vị thế nào, ăn được không? Qua Lâm hỏi.
"Ừm." Tô Chỉ nhã nhặn nhai miếng thịt trong miệng, "Có thể ăn được, nhưng kém xa ngự trù của ta."
Ta...
Thật muốn một tát, tát chết nha đầu này ah!
...
Haiz, bữa cơm tối sức cùng lực tận của Qua Lâm rốt cuộc cũng dừng lại. Ăn xong cô phải phụ trách rửa chén lau bàn, tuy Qua Lâm tự nói không phải nô tài của vị công chúa đại nhân này, nhưng bây giờ so với nô tài thì có gì khác đâu?
Làm xong một đống công việc, Qua Lâm ngồi còn chưa nóng đít, công chúa điện hạ lại lên tiếng "Bổn cung muốn tắm."
Này không phải có ý tứ kêu cô đi chuẩn bị nước ấm cho nàng sao? Người cô cũng rất dơ rất khó chịu biết không? Vì cái gì cùng là người, mà cô vừa về nhà là phải nấu cơm rửa chén chuẩn bị nước ấm? Thật sự là sẽ nhanh điên thôi.
Qua Lâm hiện tại phi thường hối hận, đúng, là ruột gan đều nhanh hối hận. Tại sao sáng sớm hôm đó cô tiện tay bắt điện thoại của Khương Ngọc, tại sao lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-xem-nhu-co-loi-hai/159500/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.