Lịch trình còn khoảng mười ngày nữa mới đến được Sở quốc, mấy ngày hôm nay Vô Ưu cũng quen dần được lịch trình nên không còn mệt mỏi như mấy hôm đầu nữa. 
Nếu không phải thân phận công chúa, thân phận hoàng hậu tương lai thì Vô Ưu rất muốn ra ngòai để cưỡi ngựa cùng với mọi người. 
Ngay cả bốn cung nữ của nàng cũng cưỡi ngựa mà không chịu ngồi xe ngựa,nên trong xe chỉ duy nhất nàng và Lý ma ma. 
Một con người hoạt bát như nàng mà bị bắt ngồi xe ngựa bằng đấy ngày thật sự là quá khó cho nàng. 
Theo như Sa tướng quân nói thì lát nữa đoàn người sẽ đến một bìa rừng, nó là ranh giới giữa hai nước,vượt qua nó sẽ sang đến lãnh thổ Sở quốc. 
Đến nơi đó thì Lưu thái phó cùng binh sĩ Nam Phong quốc sẽ phải quay đầu trở về. 
Dù rất muốn nhưng Lưu Ngọc Thành không thể quay đầu, dù sao đây cũng là nữ nhi của muội muội ông nhưng luật lệ từ trước nay đã như thế rồi ông không thể làm trái được. 
Ông đành cầu mong cho quãng đường sau này của nàng được thuận lợi và bình an. 
Vô Ưu bịn rịn chia tay mọi người, nàng nhìn thấy ánh mắt cảm kích và biết ơn của các binh sĩ. 
Trước khi trở về bọn họ còn quỳ xuống để tỏ rõ lòng biết ơn của mình. 
Vì để lấy lại thể lực cùng sức khỏe, sau khi người của Nam Phong quốc trở về Sa tướng quân hạ lệnh cho mọi người nghỉ ngơi ở đây một đêm. 
Vô Ưu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-vo-uu/3549148/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.