Hạ Uy Tuấn nhẹ nhàng ôm thê tử vào lòng rồi nói : 
"Nàng nghĩ chuyện này ta dám mang ra đùa hay sao, chuyện tối nay hoàng thượng truyền ta vào cung là minh chứng tốt nhất rồi và Vô Ưu cũng đã nghe được mọi chuyện " 
Lâm Nhược Lan ôm lấy phu quân rồi rơi lệ, mọi chuyện đến quá đột ngột khiến nàng nhất thời chưa thể chấp nhận. 
Ha Uy Tuan an ui nang : 
"Thật ra chuyện này từ sau khi hồi kinh ta đã nghi ngờ và ngầm đi điều tra rồi chỉ là chưa có cơ hội nói cho nàng thôi, dù sao diện mao Vô Ưu xuất chúng lại có bảy phần giống hoàng hậu trước sau gì cũng biết. 
Mà hoàng hậu cùng hoàng thượng cũng có khổ tâm, bao nhiêu năm qua bị lạc mất nữ nhi, chúng ta coi như là vẫn tốt hơn họ được sống cùng nữ nhi mười lăm năm trời. 
Trước sau gì con bé cũng phải nhận tổ quy tông, nhận lại phụ mẫu của mình, nàng đừng có buồn nữa, nếu Vô Ưu nhìn thấy lại khó xử, nàng cũng biết Vô Ưu là người giàu tình cảm thế nào mà ". 
Nhược Lan nhẹ nhàng lau nước mắt gật đầu nói : 
"Thiếp biết, thiếp hiểu hết mà, thật ra người đau khổ hơn cả phải là hoàng hậu, cho dù chưa từng được đích thân sinh ra hài tử nhưng thời gian nuôi Vô Ưu thiếp cảm nhận được hết, nhưng nhất thời thiếp có chút hụt hẩng mà thôi ". 
Nhược Lan như ngẫm nghĩ điều gì liền vội hỏi : 
"Chuyện này chàng đã nói qua với phụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-vo-uu/3549122/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.