Dụ Minh Châu lúc này vô cùng khiếp đảm, vẻ hống hách lúc nãy không còn, nàng ta la oai oái kêu cứu. 
Rất nhanh thị vệ đã đến kịp và nhanh chóng khống chế con ngựa giúp nó bình tĩnh lại, lúc này nhìn nàng ta vô cùng thê thảm. 
Các quý nữ muốn cười lắm nhưng không dám cười, Vô Ưu cùng mọi người đi đến, nàng giả vờ nói : 
"Oi đây không phải là Dụ tiểu thư hay sao, sao lại bất cẩn đến thế, con ngựa này chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, tiểu thư xem tóc tai cùng với xiêm y xộc xệch rồi kìa, có cần bọn ta giúp gì không ?". 
Diệp Minh Châu ánh mắt như dao lam sắc bén nhìn về phía Vô Ưu, giọng nàng ta run run nói : 
"Ngươi đừng có giả mèo khóc chuột, trong thâm tâm các ngươi hả hê lắm kìa ". 
Vô Ưu vẻ mặt vô tội nói với mọi người đi cùng: 
"Nếu Dụ tiểu thư đã không cần sự giúp đỡ thì thôi vậy, mất công nàng ấy lại hiểu lầm, chúng ta đi thôi không lại đến muộn mất ". 
Nói rồi Vô Ưu quay bước đi thẳng không thèm ngoái lại nhìn, các tiểu thư khác thấy thế liền đi cùng, chẳng ai muốn ở lại để gây thêm phiền phức cả. 
Dụ Minh Châu thấy tất cả đi rồi thì vô cùng bực tức liền trút giận lên người nô tỳ, bọn họ im lặng giường như đã trở thành thói quen. 
Bực tức qua đi nàng ta đành lê bộ đến cung của tam công chúa vì bây giờ xe ngựa cũng đã hỏng rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-vo-uu/3549116/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.