Bàn tay từ cái dáng người kia đưa tay chỉ về phía Pie.
Pie ngã xuống bụi hoa hồng, cánh tay bị đám gai đâm chảy máu. Cô không cảm nhận một chút đau đớn nào, cơ thể chỉ tồn tại cảm giác sợ hãi, hai mắt hoảng sợ mở to.
- MAaaa!!!!
Âm lượng Pie phát ra vô cùng lớn, dọa bé bự bỏ chạy, dáng người đứng trước mặt cũng bị giật mình.
Huy vừa lúc đi ra vườn, nghe tiếng thét của Pie, vội chạy nhanh đến.
- Pie! Có...
Hai từ “chuyện gì” còn chưa nói xong, Huy phát hiện Pie không ở một mình, còn có người khác nữa. Tóc đen dài, đầm trắng, khăn bịt mặt... người này? Huy đứng lặng nhìn chăm chăm về phía con người kia.
- Huy!-Pie vừa nhìn thấy Huy, như nhìn thấy vị cứu tinh của mình, nhanh chóng đứng dậy, toan chạy về phía cậu.
Đột nhiên, con người kia nhanh hơn Pie một bước, chạy về phía Huy, mái tóc dài thật dài theo hướng gió khẽ tung bay.
- Khang Huy!
Pie ngơ ngác không tin vào mắt mình. Con ma nữ đó thế nào lại có thể nói chuyện, lại còn ôm chằm lấy bạn trai cô... à không, chồng cô? Thắc mắc lớn nhất chính là, tại sao ma nữ lại biết tên của Huy?
- Công... công chúa?-Huy nghi hoặc mở miệng.
- Em rất nhớ anh! Công chúa rất nhớ anh!-Ma nữ nhảy dựng lên, không ngừng ôm lấy Huy, bộ dáng thật giống đứa trẻ đang vui mừng.
Lúc này Minh Anh cùng Hime cũng vừa ra đến nơi. Cả hai cùng thấy cảnh kia... Pie đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-va-lo-lem/2407839/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.