Huy đứng nhìn Pie, trong tay còn cầm mảnh giấy hai con người kia nhét ở khe cửa, tự dưng thấy rợn người. Đây là lần đầu nhìn thấy Pie uống đến say như vậy, cũng là lần đầu nhìn thấy một con người quá lì lợm, đã say đến nước này mà vẫn còn đi lung tung được.
Pie lê bước, dáng người xiêu vẹo đổ về phía trước. Huy nhanh chóng đưa tay đỡ lấy tay cô bé, nhỏ giọng:
- Đi ngủ đi!
Không nói lời nào, Pie liền tựa đầu vào người cậu, âm trầm phát ra tiếng:
- Minh Anh... muội đau đầu... huynh có thuốc không?
Huy hai mày cau lại, khó chịu gằng giọng:
- Minh Anh nào ở đây hả?-Huy dùng tay nắm lấy vai Pie, cúi thấp người, khẽ cất giọng-Lúc vui vẻ thì Huy Hoàng, lúc cần thì Minh Anh. Ruốt cuộc Vĩnh Huy này cũng chẳng là gì với cô, đúng không?
Chợt nghe thấy tiếng cười khẽ vang lên, tiếp đó là giọng Pie lè nhè phát ra:
- Vĩnh Huy... là đồ ngốc!
- Cô!
Không kịp để Huy tức giận, tiếng Pie lại liên tục vang lên:
- Cậu ấy... không biết. Quen với Hoàng chỉ là kế hoạch phản công... Hime. Nhìn mặt cậu ta lúc... ghen với Hoàng... hài không chịu được luôn!
Mặt Huy vô thức đờ đẫn, theo từng lời nói của Pie lại biến đổi đa dạng hơn.
Bất chợt... tiếng cười từ Pie dần tắt xuống, cô bé đưa tay níu vạt áo cậu, nắm thật chặt.
- Huy nói... sẽ đính hôn... cùng Hime... Nếu thật thì muội biết làm thế nào? Cậu ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-va-lo-lem/2407790/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.