Bên kia khi Lý Khanh vừa ngồi lên xe ngựa chuẩn bị ra khỏi cung thì Ly Nguyệt cũng đuổi đến, nàng ta không nói nhiều mà ngay lặp tức leo lên ngồi cùng Lý Khanh.
Lý Khanh hắn thấy thế cũng không thèm nói gì bởi hiện tại hắn đang muốn về phủ sớm chút để xem nàng thế nào rồi.
Bầu không khí trên xe ngựa lúc này vô cùng im lặng nếu như có âm thanh thì đó cũng là tiếng hít thở của cả hai người.
Mãi đến khi xe ngựa ra khỏi cửa cung Ly Nguyệt lúc này mới lên tiếng "Hoàng huynh, thật ra tỷ ấy không có việc gì muội ban nãy là đang lừa huynh."
Nghe thế hắn liền quay sang nhìn nàng ta vẻ mặt tức giận cùng với giọng điệu lạnh như băng "Vì sao lừa ta?"
Nghe thấy giọng điệu này của hoàng huynh mình Ly Nguyệt liền sợ hãi mà cuối đầu, ánh mắt dừng lại cố định trên mũi giày của mình một chút cũng không dám duy chuyển.
"Lúc nãy muội đến tìm tỷ ấy, tỷ ấy bảo có chuyện muốn hỏi muội ban đầu muội còn cho rằng tỷ ấy có chuyện liên quan đến huynh cần hỏi muội.
Thế nhưng không phải, tỷ ấy thế mà hỏi chuyện liên quan đến hoàng huynh."
Nghe đến đây không hiểu sao nhịp tim có hắn đột nhột gia tăng hắn vừa muốn hỏi vì sao nàng lại hỏi về hoàng huynh của hắn lại vừa không muốn hỏi, bởi hắn sợ câu trả lời sẻ là một trong số các đáp án không muốn nghe.
Ly Nguyệt thấy người bên cạnh ngay cả một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-uy-quyen-dao-yen-thien-nguyet/2935754/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.