Mục Diễn khẽ nhìn Khương Linh, thứ hắn quan tâm chính là ý kiến của nàng, thân phận bị che giấu ẩn chứa quá nhiều cát bụi, một khi nói ra, không những hắn khó bảo toàn, mà thậm chí còn liên lụy cả Tần Lãng.
"Nhị ca." Khương Linh giật giật ống tay áo của Khương Yến, thì thào nói: "Có chuyện gì chúng ta trở về rồi nó, muội tin Mục Diễn sẽ không hãm hại muội, muội biết rõ hắn."
Khương Yến hít sâu một hơi, lạnh lùng liếc nhìn Mục Diễn: "Ngươi không nói, ta cũng có cách tra ra chân tướng!"
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Mục Diễn, Khương Yến đã để ý hắn, ánh mắt đầy hung hãn và thù hận kia đến nay vẫn còn in lại trong đầu hắn ta, hắn ta tự hỏi trước giờ chưa từng làm hại ai, càng không có tiếp xúc với ám vệ doanh, tại sao lại bị người ta ghi hận như thế? Bây giờ lại phát hiện trên người Mục Diễn chứa đựng nhiều bí mật như thế, hắn ta không thể không quan tâm đến, ai mà biết Mục Diễn có thân phận gì, vào Chiêu Dương Cung là có mục đích gì, Khương Linh có thể hoàn toàn tin tưởng hắn, nhưng hắn ta thì không.
Mục Diễn rũ mặt xuống, thì thào nói: "Công chúa, bức tranh này là vật chứng nhà Tần… mà sư phụ từng giao nộp, ti chức từng thấy qua, cũng từng nghe sư phụ nhắc đến lai lịch của bức tranh này, cho nên mới biết được."
Tần Lãng là giáo đầu của Ám Vệ Doanh, phụ trách rất nhiều công việc cơ mật, chỉ có một mình hoàng thượng mới có thể hỏi, xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-trong-sinh-chi-yeu-tieu-am-ve/4447192/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.