Lặp đi lặp lại nhiều lần, lần nào cũng nhấn mạnh, thậm chí hắn còn cho đó là thật…
Trong mắt hắn lóe lên một chút mơ màng.
Khương Yến đứng trên đường, đột nhiên nhớ tới những lời A Linh từng hỏi hắn hôm đó.
Nhị ca sau này cũng sẽ luôn yêu thương A Linh chứ…
Trên phố người qua kẻ lại, ánh nắng có chút chói mắt, hắn ta chậm rãi đưa tay lên che mặt.
.
Trước Khang Vương phủ.
Khương Linh túm một góc váy nhảy ra khỏi xe ngựa, Mục Diễn ở bên cạnh sững sờ, lập tức dìu nàng theo phản xạ, thấy nàng đứng vững dưới đất mới thu tay lại.
Ngụy Tri Dục đi theo hộ tống suốt chặng đường cũng không khỏi nhìn hắn vài lần, sao hắn ta không biết bên cạnh công chúa lại có một thiếu niên thiên phú xuất chúng, võ nghệ cao cường như thế, nhưng trông có vẻ hơi ngờ nghệch.
Hơn nữa, thủ đoạn giết người của hắn lại rất lanh lẹ, cũng không biết đã luyện bao lâu, sao có thể giữ lại ở Chiêu Dương Cung? Ngụy Tri Dục cũng luyện võ từ nhỏ, nhưng thiên phú thì cực kém, luyện đến bây giờ cũng chỉ bắt được vài tên trộm quèn, bây giờ lại nhìn thấy một kỳ tài luyện võ tuổi trẻ lại có thiên phú, còn là dáng vẻ của hạ nhân, không khỏi có vài phần ngưỡng mộ.
Nếu có thể bắn hắn về làm lính, không sợ không bắt được mấy bọn cướp đêm.
"Ngụy tri huyện" Khương Linh kéo dài hơi: "Thị vệ của ta đẹp lắm sao?"
Ngụy Tri Dục bất giác đáp: "Cực đẹp… à không, không phải, công chúa, ti chức cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-trong-sinh-chi-yeu-tieu-am-ve/4447183/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.