Trong cung có rất nhiều họa sĩ, nhưng để cho con gái vẽ thì có ý nghĩa khác.
Khương Linh vừa xúc động vừa cảm thấy buồn cười, tại sao trước đây nàng không phát hiện ra phụ hoàng dễ thương như vậy chứ, ngay cả chủ động nói ra cũng không chịu.
"Hôm nay phụ hoàng cực kỳ uy nghiêm." Khương Linh chớp mắt mấy cái, hợp tác nói: "Phụ hoàng hãy cho con gái vẽ một bức tranh về người nhé."
"Được thôi." Khóe miệng của Khương Chiếu không kìm được mà cong lên, cuối cùng còn đưa ra ý kiến của chính mình: "Trẫm muốn con vẽ trẫm đang mặc bộ long bào này."
Khương Linh mỉm cười đồng ý, sau đó nghiêm túc phác thảo từng nét vẽ ở trên giấy. Đến khi hoàng hôn dần hạ xuống, nàng mới hoàn thành bức tranh này một cách hoàn chỉnh.
Khương Chiếu đã đạt được mong muốn của mình thì cảm thấy rất hài lòng. Ông lập tức ra lệnh cho Triệu Võ đi treo và giữ lại Khương Linh ăn tối trước khi nàng rời đi.
Sau một buổi chiều bận rộn, Khương Linh trở về Chiêu Dương Cung, trong lòng nàng luôn có cảm giác như đã quên mất điều gì đó. Hồng Lăng lần lượt thắp từng ngọn nến trong phòng và cho thêm than vào chậu. Tụ Hương bưng đến một ly trà sữa nóng hổi thơm nức cả mũi.
Tụ Hương ở bên cạnh đang liên tục nói về tin tức ở khắp hậu cung. Ngày hôm qua Huyên phi bị phạt, toàn bộ người hầu của Vĩnh Phúc Cung đều bị Triệu Võ dạy dỗ một trận, mấy người thân tín của Huyên phi thì trực tiếp bị đưa đến Thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-trong-sinh-chi-yeu-tieu-am-ve/4447162/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.