“Phụ hoàng, còn chưa tới sao?” Giọng nói vô cùng nhẹ nhàng trong trẻo đột ngột vang lên trong cung điện trống rỗng yên lặng, tất cả ám nô trong điện giống như ngừng thở, một lần nữa ẩn náu.
Huyền Mão đã từ trên nóc nhà bay xuống, quỳ một gối trước mặt Khương Chiếu: "Vi thần Huyền Mão, tham kiến hoàng thượng."
“Đứng dậy đi.” Khương Chiếu mặc long bào màu vàng nhàn nhạt nói. Bên cạnh ông ta dắt theo một bé gái trắng mềm được áo choàng bao lại chỉ cao đến eo của ông ta. Bước chân của bé gái rất nhỏ nhưng Khương Chiếu không hề mất kiên nhẫn, nhàn nhã phối hợp với bước chân của cô bé, ngước mắt đánh giá xung quanh.
Huyền Mão không cần nhìn kỹ cũng có thể biết được thân phận của bé gái này, Hoàng đế không có nhiều con cái, trước sau chỉ có hai trai một gái, mà người được sủng ái nhất chính là công chúa nhỏ, bé gái nhỏ tuổi trước mặt này vừa hay phù hợp.
Khương Chiếu dừng lại trước cửa cung, liếc qua cánh cửa khép hờ, trầm ngâm nói: "Khảo hạch diễn ra thế nào rồi?"
“Đã là vòng cuối cùng, nửa nén hương nữa là có thể kết thúc.” Huyền Mão đáp lại, trong lòng đột nhiên có chút bất an. Hoàng đế chưa từng can thiệp vào cuộc khảo hạch thăng cấp của Ám Vệ Doanh, hôm nay lại đích thân đưa công chúa tới. Chẳng lẽ là muốn tuyển chọn ám vệ cho nàng? Công chúa nhỏ còn chưa tới mười hai tuổi, theo quy củ còn chưa đến lúc có thị vệ. Nhưng ở một nơi như Ám Vệ Doanh, ngoại trừ ám vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-trong-sinh-chi-yeu-tieu-am-ve/4447147/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.