Nhưng là hắn đơn thương độc mã cứu nàng ra mà không phải phụ hoàng, cũng không phải đại hoàng huynh, càng không phải là nhị hoàng huynh đã từng rất yêu thương nàng.
Gương mặt lạnh lùng vô cảm đó tiếp tục hiện ra, tâm trạng phức tạp và nặng nề của Khương Linh xen lẫn một chút an tâm... Dù sao hắn cũng đã cứu nàng, thế cả đời này nàng có phải nên đối xử tốt với hắn chút không? Khương Linh nằm trên giường lăn qua lăn lại, cơn buồn ngủ cũng bị xua đi sạch, đè tấm chăn ngồi dậy: "Hồng Lăng, bảo nhà bếp làm những món phụ hoàng thích ăn, đợi lát nữa ta đi gặp phụ hoàng."
Khi con cháu hoàng tộc Đại Chu đầy mười hai tuổi mới có thể có thị vệ bên cạnh, kiếp trước khi phụ hoàng ban Mục Diễn cho nàng, nàng cũng đã mười hai tuổi.
Nhưng bây giờ phụ hoàng yêu thương nàng nhất, nịnh một hồi, chắc sẽ có cách thôi.
Cùng lúc đó, trong một góc khuất nẻo tối tăm nhất của hoàng cung, một trận chiến âm thầm sắp sửa vén màn.
Ám vệ doanh là nơi bí mật nhất tồn tại trong hoàng cung, giống như mãnh thú được người ta âm thầm nuôi dưỡng, mãi mãi chỉ nghe theo lệnh của một người, nhưng trước khi chưa thông qua bài kiểm tra nâng cấp, bọn họ cũng chỉ là những con kiến nhỏ bé thấp hèn nhất trong cung mà thôi, ngay cả cung nữ thái giám hầu hạ cũng không bằng.
Trước khi trời hừng sáng, một đám thiếu niên đứng trong võ đài, bọn họ ở độ tuổi khác nhau, đứa nhỏ nhất chỉ bảy tám tuổi, đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-trong-sinh-chi-yeu-tieu-am-ve/4447145/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.