Thoắt cái Trương Yên Nhi và Tiêu Thịnh đã thành hôn được ba năm rồi, con gái Tiểu Đan cũng hơn hai tuổi. Bé con hai tuổi rất đáng yêu, Tiểu Đan vừa xinh vừa ngoan, ai ai cũng coi bé là viên ngọc quý trên tay.
"Lần nào ta gặp Tiểu Đan cũng thấy tiếc sao mình không sinh con gái." Quý Thính nhìn Tiểu Đan đang chơi đùa với A Giản ở ngoài cửa, than thở khá là thật lòng.
Trương Yên Nhi liếc nàng: "Nếu ngươi muốn sinh tiếp thì bảo thái y điều dưỡng cho ngươi thêm là được mà."
"...Thôi đi, ta không dám chắc muốn sinh thêm đứa nữa ra thì sau này nó có sống chung hòa bình với A Giản được không." Quý Thính xin chịu, "Ta không mong lại xảy ra chuyện anh em tranh chấp nữa."
Nhìn dáng vẻ thất vọng của nàng, Trương Yên Nhi biết nàng lại nghĩ tới Quý Văn, khẽ cười một tiếng: "Nửa tháng nữa là đến ngày giỗ tiên hoàng, ngươi nhớ hắn rồi à?"
"Không phải nhớ, chỉ đột nhiên nhắc đến." Quý Thính thu lại tâm tư, nhìn nàng ấy nói, "Còn không phải tại ngươi bảo ta sinh thêm một đứa trước à."
"Được được, được, là ta sai, ta xin lỗi ngươi, được chưa." Trương Yên Nhi hừ nhẹ một tiếng.
Quý Thính không nhận: "Không có thành ý."
"Ngươi muốn ta có thành ý thế nào? Hay là cho ngươi mượn Tiểu Đan mấy ngày, để ngươi thỏa nỗi nghiện con gái?" Trương Yên Nhi đề nghị.
Quý Thính hừ nhẹ một tiếng: "Vậy còn tạm được."
Trương Yên Nhi nhịn không được cười một tiếng, Quý Thính cũng không nén được vui vẻ. Hai người nói chuyện một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955938/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.