Cứ như thế, Phù Vân chuyển đến phủ trưởng công chúa, thấy khoa cử sắp tới, mỗi ngày vùi đầu vất vả học tập, gần như rất ít khi tiến cung. Lúc y ở trong cung, Quý Thính không cảm thấy gì cả, nhưng y vừa đi cái là nàng cảm thấy trong cung đột nhiên quạnh quẽ. 
"Trước kia không thấy hắn cố gắng gì cả, sao vừa ra khỏi cung đột nhiên đổi tính, sáng sớm ta bảo người đi mời hắn mà hắn từ chối luôn, bảo là muốn tập trung ôn tập, không phải vẫn giận ta đó chứ?" Quý Thính lải nhải oán giận. 
Lỗ tai Trương quý phi sắp đóng kén luôn rồi, nàng ấy chậm rãi cầm chén trà lên nhấp một ngụm: "Hoàng thượng, người đã nói suốt nửa canh giờ rồi, không thấy mệt hả?" 
"Mệt chứ." Quý Thính chán nản rót một chén trà, uống hết một chén rồi đặt xuống, "Nhưng không phải vì trong lòng ta không thoải mái mới tìm người tâm sự đó sao." 
"Hắn bằng lòng nỗ lực, chẳng lẽ không phải chuyện tốt? Người có gì mà không thoải mái?" Trương quý phi nhướng mày. 
Quý Thính than nhẹ một tiếng: "Ta cũng không biết, chỉ... Dự Chi ở bên ngoài, Chử Yến vẫn ở phủ trưởng công chúa, bây giờ Phù Vân cũng chuyển ra khỏi cung, cứ như một gia đình lớn đột nhiên tan tác vậy, trong lòng ta khó chịu không nói ra được, không muốn thay đổi nhưng lại không thể không chấp nhận sự thay đổi này." 
Sau khi Phù Vân đi, đã mấy ngày nàng ngủ không ngon rồi. 
Trương quý phi mím môi, dường như có chuyện gì muốn nói với nàng nhưng cuối cùng chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955925/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.