Một nhà ba người cùng ngồi trên xe ngựa đi tới phủ trưởng công chúa, Quý Thính chơi với A Giản một lúc, khi trên mặt vừa lộ ra một chút mệt mỏi, Thân Đồ Xuyên liền vươn tay ra đón lấy đứa nhỏ.
"Con muốn nương." A Giản không hài lòng.
Sắc mặt Thân Đồ Xuyên vẫn không có bất cứ thay đổi nào mà nhìn hắn, A Giản cũng nhìn hắn một lát: "... Chào phụ thân."
Quý Thính vui vẻ cười khúc khích: "Đứa nhỏ này cả ngày chẳng khác nào ăn phải gan hùm mật gấu, ở trước mặt chàng sao có thể nghe lời như vậy được?"
"Ta là phụ thân của hắn, cho nên hắn đương nhiên muốn nghe lời ta." Thân Đồ Xuyên bình tĩnh trả lời.
Quý Thính chậc một tiếng rồi lại bổ sung thêm: "Ta còn là nương của hắn, thấy hắn cũng đâu có nghe lời ta như vậy."
"Nếu sau này hắn dám chọc giận nàng, cứ nói cho ta biết, ta sẽ dạy cho hắn một bài học." Thân Đồ Xuyên nhìn nàng.
Quý Thính mỉm cười đồng ý, Tiểu A Giản hết nhìn cái này rồi lại xem cái kia, không hiểu gì cũng ngây ngô cười theo, bản thân hoàn toàn không biết sau này tương lai của mình lại chẳng khác nào trong nước sôi lửa bỏng.
Một nhà ba người trò chuyện một lúc, sau đó liền nói tới chuyện Quý Văn bị trúng gió, Quý Thính chậm rãi lên tiếng: "Cũng chưa từng có hoàng đế nào mồm miệng méo xệch đi như vậy cả, đoán không chừng mấy ngày nữa nhất định sẽ có triều thần tấu trạng, đám người tôn thất kia đoán không chừng đã sớm đứng ngồi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955918/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.