🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quý Thính nhìn chằm chằm hạt rẻ bị rang thành màu đen một lúc thật lâu, đột nhiên ho khan, Thân Đồ Xuyên vội đỡ nàng, trong lúc rối loạn, túi hạt rẻ vốn đã không có nhiều còn rơi mất mấy hạt.

"Tìm ra thế nào vậy? Khoảng thời gian bị thiếu lương thực trước kia, mọi người chỉ thiếu gặm vỏ cây nữa thôi, đương nhiêu mấy đồ này đều bị ăn hết sạch, sao ngươi lại tìm được?" Quý Thính dựa vào ngực Thân Đồ Xuyên, vừa ho khan vừa buồn cười hỏi.

Trên cánh tay cường tráng của Thân Đồ Xuyên nổi đầy gân xanh nhưng động tác của hắn rất nhẹ nhàng: "Cẩn thận tìm kiếm kỹ càng sẽ có chỗ lọt, đối với ta mà nói thì việc này không khó."

"Được rồi, nể mặt hạt dẻ, lần này bổn cung cho phép ngươi đi theo." Quý Thính nhướng mày.

Khóe miệng Thân Đồ Xuyên miễn cưỡng cong lên, trực tiếp bế ngang nàng lên, nhanh chân đi về phía khu nhà trống.

Từ sau khi có phương thuốc, khu nhà trống trở thành khu nhà trống đúng nghĩa với cái tên của nó, bây giờ ngoại trừ thái y còn ở đây, gần như không có người dân nào ở lại cả. Lúc Quý Thính và Thân Đồ Xuyên chạy đến, không chỉ có tất cả thái y mà tất cả đại phu trong thành cũng chen nhau ở đó, có thể thấy là đang chờ nàng.

"Sao cứ như trận chiến lớn thế này?" Quý Thính dở khóc dở cười nói.

Một đám người hành lễ xong, một ông cụ trong số đó nói: "Mấy người thảo dân cũng muốn cống hiến một phần sức mọn vì điện hạ, vì thế tự

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955886/chuong-110.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.