Quý Thính ở phủ Lý Tráng đến tối mới chuẩn bị về nhà, nàng vừa mới theo Thân Đồ Xuyên ra đến cửa viện thì Phù Vân chạy đến sau khi chơi điên cuồng hai ngày, y thấy Thân Đồ Xuyên thì vô cùng ngạc nhiên: "Không phải người đang đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm hả? Sao lại chạy ra thế này?" 
Thân Đồ Xuyên: "À." 
Phù Vân bỗng nổi da gà, nhìn Quý Thính xin giúp đỡ, Quý Thính cười nhẹ một tiếng: "Xảy ra chút chuyện nhỏ nên để hắn ra ngoài trước thời hạn... Đúng rồi, từ mai hắn sẽ phụ trách việc dạy ngươi đọc sách, ngươi phải chăm chỉ như lúc học với Dự Chi, không được giở tính trẻ con, biết chưa?" 
Thân Đồ Xuyên cười khẩy một tiếng. 
Phù Vân cảm thấy nguy hiểm theo bản năng, nhưng y thấy Quý Thính đã quyết định rồi chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu. 
Bắt đầu từ ngày hôm sau, y đã biết thế nào là ác mộng. 
"Lúc Mục ca ca quá đáng nhất cũng chỉ bắt ta một ngày đọc một quyển sách, người bắt ta đọc ba bản, sao ta đọc hết được!" Phù Vân tức giận kháng nghị. 
Thân Đồ Xuyên lạnh nhạt liếc y: "Mục Dự Chi là Mục Dự Chi, ta là ta, nếu bây giờ ngươi theo ta đọc sách thì phải nghe theo cách của ta, nếu hôm nay không đọc xong thì mai chép lại mỗi quyển ba lần, hôm sau khi trời vừa sáng phải giao cho ta." 
Phù Vân trừng mắt: "Có phải người cố ý không? Vì để phạt ta sao?" 
"Đúng vậy đó." Thân Đồ Xuyên thản nhiên trả lời. 
Phù Vân nghẹn lời, càng tức mình hơn: "Tại sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955869/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.