Quý Thính bình thản nhìn Thân Đồ Xuyên, mãi một lúc sau mới tức đến bật cười: "Thân Đồ đại nhân, ngươi cảm thấy ngươi làm như thế thì bổn cung sẽ quên chuyện trước kia sao?"
"Không mong điện hạ có thể quên, chỉ mong điện hạ cho ta một cơ hội để chứng minh những điều ta nói đều là thật." Nét mặt Thân Đồ Xuyên có chút trang nghiêm.
Quý Thính lạnh nhạt đáp: "Nếu bổn cung không cho thì sao?"
Thân Đồ Xuyên im lặng: "Ý ta đã quyết."
Đôi mắt Quý Thính từ từ híp lại: "Nói như vậy là ngươi khăng khăng muốn chống đối bổn cung?"
"Không phải chống đối điện hạ mà là muốn có được trái tim của điện hạ." Thân Đồ Xuyên nhìn nàng với ánh mắt sâu thẳm: "Nếu không có được trái tim điện hạ, chỉ cần giành được sự cưng chiều của điện hạ cũng tốt lắm rồi."
"Không cần mong nữa, ngươi sẽ chẳng có được gì hết." Quý Thính lạnh lùng nhìn hắn: "Bổn cung khuyên ngươi tốt nhất là quay về thiên viện của mình đi, cứ an phận thủ thường như trước, nếu không bổn cung sẽ không khách sáo với ngươi đâu."
"Trước giờ điện hạ nói chuyện với bọn họ đều xưng là ta, đến lượt ta thì lại cứ xưng là bổn cung." Thân Đồ Xuyên nói một đằng đáp lại một nẻo.
Quý Thính thực sự cảm thấy đầu óc hắn có vấn đề, hung dữ nói một câu với hắn: "Không cho phép ngươi đi vào!" Nàng nói dứt lời thì quay về gian nhà chính, còn Thân Đồ Xuyên nghe lời không đi theo.
Quý Thính trở lại rồi ngồi xuống, Phù Vân không thấy Thân Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955840/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.