Thật ra nàng biết rõ tại sao chiếc giường lại bị lỏng lẻo hơn bất cứ ai, mà Thân Đồ Xuyên là phò mã, cho dù bị nàng đuổi đến thiên viện* cũng không thể nào không có quyền đổi một chiếc giường. Quý Thính biết hắn cố ý nói như thế nên bực bội lườm hắn một cái rồi đi khỏi.
*Thiên viện: khu viện nhỏ bên cạnh chính viện.
Thân Đồ Xuyên nhìn nàng dần đi xa, ý cười nhàn nhạt nơi đáy mắt cũng dần tan theo bóng nàng.
Quý Thính đi ra khỏi viện của hắn thì chạy thẳng đến viện của Phù Vân, kéo người trong ổ ra trách móc một trận. Phù Vân buồn ngủ đến mức đầu sắp cắm xuống đất luôn rồi, mơ màng nghe nàng mắng một lúc thật lâu mới phản ứng lại: "Lúc chúng ta trở về từ quán rượu, Phù Vân đã hỏi điện hạ rằng người muốn tới đâu, điện hạ nói đến Phong Nguyệt Lâu."
Quý Thính nghẹn lời, không nhớ rõ những gì mình đã vô thức nói ra: "Ta có nói sao?"
"Nói rồi." Phù Vân nghiêm mặt gật đầu.
Quý Thính chỉ do dự trong nháy mắt rồi tin ngay, nhưng mắng cũng mắng rồi, nói xin lỗi thì không thể nào: "...Ta nói muốn tới Phong Nguyệt Lâu thì ngươi dẫn ta tới Phong Nguyệt Lâu là được, tại sao lại đưa ta đến viện của Thân Đồ Xuyên hả?"
"Bình thường điện hạ đến Phong Nguyệt Lâu chẳng phải vì muốn tìm Thân Đồ Xuyên sao, Phù Vân trực tiếp đưa điện hạ qua đó thôi." Phù Vân vẫn vô tội như cũ.
Quả thực Quý Thính không còn gì để nói nữa, nàng không thể ngờ lần này nàng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955837/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.