Quý Thính yên lặng nhìn chằm chằm Thân Đồ Xuyên một lúc, cảm khái một câu: "Ngươi đúng là biết thích ứng với hoàn cảnh."
"Ta bảo người đi nấu nước." Thân Đồ Xuyên nói xong thì định đi luôn.
"Không cần." Quý Thính gọi hắn lại, "Đêm nay bổn cung không định ngủ lại."
Nàng vừa dứt lời thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ mõ điểm canh, đã đến giờ giới nghiêm rồi.
Quý Thính: "..."
"Ông trời bảo điện hạ ở lại, điện hạ không cần cố đấu tranh." Thân Đồ Xuyên nói xong thì đi dặn dò người dưới.
Quý Thính cạn lời, yên lặng quay người đi về phòng ngủ, Thân Đồ Xuyên căn dặn người làm xong thì cũng theo vào, thấy nha hoàn thay y phục cho Quý Thính thì bình tĩnh tiến lên: "Ngươi lui xuống đi."
Nha hoàn khó xử nhìn Quý Thính, thấy Quý Thính không phản đối thì đáp một tiếng rồi đi ra, Thân Đồ Xuyên liếc nha hoàn một cái rồi đi tới phía sau Quý Thính.
Quý Thính biếng nhác đứng đó, uể oải nói: "Ngươi đúng là ân cần."
"Là việc ta nên làm." Thân Đồ Xuyên cụp mắt, cởi áo ngoài của nàng ra, "Điện hạ, lúc người không đến, chỉ có mình ta ở đây, để nha hoàn hầu hạ trong phòng sợ sẽ không biết chừng mực, chi bằng chuyển người đó qua chỗ khác, bao giờ điện hạ đến thì ta hầu hạ cho người là được."
"Đây là chỗ của ngươi, tùy ngươi thôi." Quý Thính thuận miệng nói.
Thân Đồ Xuyên đáp một tiếng, bắt đầu tháo đồ trang sức trên tóc nàng, giờ đây tay nghề của hắn đã thành thạo hơn lần đầu tiên không biết bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955818/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.