"Điện hạ, giờ không còn sớm, Phù Vân đưa ngài về nghỉ ngơi nhé." Phù Vân nhẹ nhàng nói.
Quý Thính đáp lại, đứng dậy đi tới phòng ngủ. Phù Vân ở bên nói chuyện, nhưng nàng không nghe vào được một câu nào cả. Đến cửa phòng ngủ, nàng đột nhiên hỏi: "Ngươi vừa nói vì vài ngày trước mắc mưa nên Thân Đồ Xuyên mới ngã bệnh?"
Phù Vân khựng lại, dường như không hiểu tại sao nàng lại nhắc tới hắn, nhưng y vẫn thành thật trả lời: "Vâng, tú bà bảo thế."
"Mấy ngày nay hình như chỉ có một trận mưa đổ xuống..." Quý Thính khẽ lẩm bẩm.
Phù Vân nghiêng tai lắng nghe: "Điện hạ, ngài nói gì?"
"Không có gì, ngươi về đi." Quý Thính gật đầu, sau đó quay vào phòng ngủ. Phù Vân bị nhốt ở ngoài cửa.
Sau khi về phòng, nàng vẫn không yên tâm, mấy lần nha hoàn nói chuyện với nàng, nàng đều không nghe kĩ được.
"Điện hạ, bây giờ ngài muốn tắm rửa đi ngủ ạ?" Nha hoàn hỏi.
Quý Thính ngẩng đầu: "Hả?"
Nha hoàn lặp lại, lúc này nàng mới hoàn hồn: "À... Bảo người đưa nước nóng đến đây đi." Dứt lời, nàng mím môi, đến khi nha hoàn ra tới cửa, nàng mới đột nhiên nói: "Thôi, khoan tắm đã, dặn người chuẩn bị xe ngựa, bổn cung muốn đến Phong Nguyệt Lâu một chuyến."
Nếu không đi, nàng cứ đau đáu suốt, vậy sẽ không ngủ ngon và ảnh hưởng tới cơ thể, chi bằng bây giờ đi xem thử, quay về sẽ yên tâm nghỉ ngơi hơn.
"Có cần gọi thiếu gia Phù Vân đi cùng không ạ?" Nha hoàn hỏi.
Quý Thính khẽ lắc đầu: "Không cần đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955812/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.