Nghi lễ cúng tế dài dòng nhàm chán, tối hôm qua Quý Thính lại không ngủ được nhiều nên dù có son phấn nhưng nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy được là hơi tiều tụy, đến lúc ngồi dùng bữa trưa thì ngủ gật.
Mấy ngày nay bởi vì lời đồn và chuyện nhà Thân Đồ mà Quý Văn gầy đi không ít, tinh thần cũng căng thẳng đến cực điểm, sau khi nhìn thấy Quý Thính nhắm mắt lại nghỉ ngơi thì lại nghĩ đến cờ cầu nguyện của nàng nên không khỏi có chút cáu kỉnh: "Lẫm Khánh"
Quý Thính ngay lập tức mở mắt, ánh mắt tỉnh táo như chưa hề ngủ, nhẹ nhàng đứng dậy trước mặt các quan lại, cúi người với thượng tọa: "Hoàng thượng."
"Tập trung dùng bữa đi, buổi chiều còn phải đi giám sát." Quý Thính thản nhiên nói.
Quý Thính cụp mắt: "Vâng, thưa bệ hạ."
Sau khi bị đánh thức, nàng không dám ngủ tiếp nữa, nhưng không có khẩu vị, chỉ cố chịu đựng cho xong chuyện. Thật vất vả mới xong bữa trưa, cuối cùng cũng có thể đi nghỉ ngơi một chút nhưng lại bị Quý Văn gọi lại.
"Tham kiến hoàng thượng." Quý thính quỳ xuống.
Lần này Quý Văn không đỡ nàng nữa, chỉ thản nhiên nói một câu: "Bình thân."
Quý Thính khựng lại một chút, như không cảm nhận được sự lạnh nhạt của y, sau khi đứng dậy liền nghi hoặc hỏi: "Hoàng thượng gọi thần đến đây làm gì?"
"Cờ cầu nguyện tỷ chép, trẫm đã xem qua rồi, vất vả cho tỷ vì trẫm mà phải làm việc mệt mỏi." Quý Văn nói vất vả nhưng trông y như không hề có suy nghĩ là Quý Thính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955801/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.