Cô ngẩng đầu, giật mình nhìn anh, cố ý hỏi:“Sao anh biết tôi thích ăn lòng đỏ trứng trộn lẫn cơm? Hơn nữa một lần còn muốn hai lòng đỏ trứng?”
“Nghe...... Nghe anh cô nói.” Anh không mở mắt, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt sáng ngời đầy sức sống của cô.“Cô mau ăn đi, bằng không cơm lạnh sẽ không ăn ngon.”
Cô cười khẽ một tiếng, cúi đầu ăn cơm, động tác thập phần tao nhã. Ngao Húc Bang không ngừng nhìn quanh bốn phía, như là sợ có người xông vào thế giới bọn họ.
Anh rất sợ a!
Nếu bị ai đó gặp được, anh sợ các hương dân trong trấn lại sẽ phỉ nhổ anh.
Nhưng mà...... Anh rõ ràng nhẫn nại không đến tìm cô, nhưng sau ngày hôm qua, trong lòng anh tất cả đều là hình ảnh của cô.
Anh rất sợ chuyện ngày hôm qua sẽ tái diễn, cô bởi vì sở thích hiền lành của mình mà phấn đấu quên mình, lại hoặc sẽ xuất hiện gã đàn ông quái dị kia không ngừng dây dưa cô......Mấy chuyện đó thôi cũng đã đủ khiến cho anh tâm phiền ý loạn.
Quan trọng nhất là, ngày hôm qua vừa nghe đã có người đàn ông hướng cô cầu hôn, máu toàn thân anh giống như ngừng chảy, sôi sùng sục trong huyết quản của anh, nhưng anh vẫn không thể làm được được ở một bên nhìn cô bị người đàn ông khác cướp đi...... Ít nhất cũng phải là một người đàn ông anh nhìn thuận mắt, mới có tư cách đem cô lấy về nhà.
“Cái này cho anh.” Đào Xán Xán đem một nửa sườn chia cho anh, cắt ngang trầm tư của anh. Cô nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thuan-thu-su/180336/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.