Cuối cùng, Ba ba Đào vẫn như cũ không đồng ý cho Ngao Húc Bang cùng con gái kết giao. Nhưng Đào Xán Xán đã trưởng thành, làm con gái ngoan hai mươi lăm năm, lần đầu tiên cực lực tranh thủ hạnh phúc chính mình. Nói sau, chuyện ngoài ý muốn đã ăn sâu vào trong lòng mọi người mười năm trước, ai cũng biết rõ đó cũng không phải hoàn toàn là lỗi của Ngao Húc Bang.
“Đúng, không phải lỗi của anh ta, anh chỉ là có vẻ “Có động lực để chiến đấu”.” Viên Vô Song không hổ là nữ vương độc miệng, lạnh lùng nói.
Chủ nhật, Đào Xán Xán đi vào quán cà phê Mạc Đề Nguyệt mở, cùng các bạn tốt chia xẻ tiến độ tình cảm của mình gần đây.
Khi cô muốn nói giúp cho Ngao Húc Bang, hai vị bạn tốt của cô phản ứng không đồng nhất
“Kỳ thật anh ấy có nỗi khổ, không phải sao?” Mạc Đề Nguyệt đứng ở trước quầy, dường như đứng về phía của Đào Xán Xán.
“Nói đến cùng, anh ta cũng thuộc hạng người đó.” Viên Vô Song hừ lạnh một tiếng,“Nếu anh ta thực sự là một, người đàn ông, nên kiên trì đến cùng chứ không phải bỏ cuộc nửa chừng như thế.”
“Vô Song, cái này tên là “Thành toàn”. Ngao đại ca trước kia đối với chóng ta cũng không tệ, cậu cũng biết anh ấy không phải thuộc dạng người xấu mà.” Mạc Đề Nguyệt luận sự.
“Thành toàn cái rắm!” Viên Vô Song lạnh lung liếc mắt nhìn hai người các cô.“Chính là bởi vì “Thành toàn” Mới có thể làm cho hai người các cậu đến bây giờ đều độc thân!”
“Bây giờ tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thuan-thu-su/1539702/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.