Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182
Chương sau
-Cô gái,yêu cầu cô phối hợp một chút.Tôi hỏi lại,ngày hôm qua cô đã đi cùng với Đào Trí Tùng lên núi đúng không? -Tôi nói rồi mà,tôi không biết gã đó là ai cả!Chú làm ơn đừng có hỏi tôi mấy vấn đề nhàm chán này nữa được không? Cô khoanh hai tay vào nhau mím môi trả lời.Nếu không phải là Bảo Hiếu đã dặn trước là nếu bị cảnh sát bắt thì phải im lặng tuyệt đối cho tới khi người biện hộ đến thì cô tội gì mà phải dấu diếm,lên núi thì nói là lên núi thôi.Còn cái tên kia đáng chết kia dám có hành động vô sỉ với cô,bị chết cháy thì đó chính là quả báo của hắn.Việc gì tới cô chứ! Thực ra những chuyện liên quan tới đời sống hằng ngày thì cô đã hoàn toàn hoà nhập được rồi nhưng đây là vấn đề liên quan tới pháp luật,giết người là phải chịu bị kết án thì cô còn chưa hiểu hết được,nó còn quá xa lạ đối với cô.Nếu ai đó cố ý giết người mà vụ án cực kì nghiêm trọng thì mức tuyên án có thể là tù trung thân,hoặc nặng hơn nữa sẽ là tử hình.Còn nếu là vô tình,không cố ý gây chết người thì mức tù có thể là 10năm,20năm,..tất cả còn phải tùy thuộc vào mức độ gây án của người gây tội. -Mạng người mà cô dám nói là vấn đề nhàm chán sao?Còn nữa,có người nói là tận mắt trông thấy cô và Đào Trí Tùng cùng nhau lên núi,lúc xuống thì thấy cô lén la lén lút.Cô còn dám nói là mình không có hành vi gây tội không? Ông chú cảnh sát tức giận nói.Đây là lần đầu tiên trong 30 năm làm cảnh sát ông gặp phải một người dửng dưng trước mạng người như vậy đấy."Vấn đề nhàm chán" sao?Có kẻ tình nghi nào dám ngang nhiên nói câu đó không. -Bỏ tôi ra,mấy người đem Thiên nhi của tôi đi đâu rồi? Trong phòng thẩm vấn hai người vẫn tiếp tục chiến thuật người tấn công kẻ phòng thủ,bên dửng dưng bên tức giận đùng đùng hoàn toàn không phát hiện ra bên ngoài đang có người đang làm loạn đến điên đảo cục cảnh sát. -Con bé này mau ra ngoài,nếu không đừng trách chúng tôi nhốt cô lại vì tội gây rối an ninh đấy. -Muốn tôi dừng lại thì mau đưa em gái tôi ra đây.Mấy người là gì mà dám bắt nhốt em tôi hả? Thiên Hà tức giận rống lên.Đôi mắt tím khẽ đảo qua khắp cục cảnh sát một vòng.Nhận ra tín hiệu của đinh đang kết nhỏ thẳng tắp tiến tới phòng thẩm vấn,trong khi mấy người cảnh sát kia đang đứng im như trời trồng mà không có bất cứ hành vi ngăn cản nào.Đúng,tất cả đều bị nhỏ dùng thuật thôi miên khống chế cả rồi. ...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182
Chương sau