-Dì Lâm tới sao không thông báo cho con biết trước.Để dì phải ngồi đợi con thật ngại quá!
Hải Anh hướng bà Lâm nở nụ cười ngượng ngùng.
-Con bé này thật là!Ta chỉ tiện đường rồi ghé qua thăm con luôn thôi.Mau lại đây ngồi đi!
Nhỏ ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh bà Lâm,trưng ra bộ mặt đáng yêu nhất có thể.Tốt nhất là để bà ta xem nhẹ nhỏ rồi tới khi bà ta không đề phòng thì nhỏ sẽ lật ngược tình thế,gậy ông đập lưng ông.
-Tình cảm giữa con và Hoàng tới đâu rồi?Tốt đẹp cả chứ?
-Dạ,cũng chỉ là trên mức bạn bè chút thôi ạ!
-Cũng tốt!Hai đứa cứ từ từ mà bồi đắp tình cảm.Chú dì và pama con sẽ lo việc chọn ngày tổ chức lễ đính hôn cho hai đứa.
Bà Lâm vỗ nhẹ vào lòng bàn tay nhỏ,vẻ mặt tỏ ra vô cùng hiền từ.
-Con cảm ơn dì!
...
-Cái đồ lão quân keo kiệt,cho có vài viên đan dược mà lải nhải đủ điều.Đúng là vừa già vừa phiền phức.Cũng may mà mình nhanh tay nhanh mắt chộm được của lão thêm vài viên ninh đan và vài lọ tiên dược dùng để trị thương nữa nếu không thì đúng là lỗ vốn nặng rồi.
Thiên Hà vừa hạ phàm vừa lẩm bẩm,đã vậy còn cười rất đắc ý.Rất mau đã trở về tới nhà.
-Thiên,cậu mau đi nghỉ đi.Để tớ chăm sóc thầy là được rồi.Nhìn cậu tiều tuỵ như vậy lúc thầy tỉnh lại nhất định sẽ rất đau lòng.
-Tớ không mệt!Tớ có thể chăm sóc huynh ấy được mà.
Cô ngồi cạnh giường anh mở miệng.Nhìn sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thoi-tiet/3005958/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.