Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182
Chương sau
-Đúng là không biết tự lượng sức mình.Tiểu tử!Ngươi đi chết đi! Ả ta lao vào anh như vũ bão.Chín chiếc đuôi như những cái gươm sáng loáng,liên tục bổ tới người anh.Chém bên này,chặt bên kia. -Kết giới,Hợp! Vòng chắn bao quanh anh,mạnh mẽ đỡ lấy những cái chém liên hoàn.Hồ li tinh thấy vậy thì khẽ nhếch mép.Pháp thuật đã tu luyện ngàn năm qua của ả không chỉ là hữu danh vô thực.Mái tóc bạch kim phất phơ,kéo dài ra như những cái rễ cây rắn chắc đem anh và kết giới khoá chặt trong đó.Tưởng chừng như đang siết chết một con kiến vậy. -Phi long thần trưởng! Anh dậm chân,biến hình thành một con bạch long khổng lồ phá tan kết giới đã giăng ra trước đó thoát ra ngoài.Phần tóc vây quanh kết giới của ả bị năng lượng cực đại của anh thiêu rụi,ả giật mình thu hồi mái tóc lại.Chỗ bị cháy đen rất nhanh chóng mọc ra phần tóc như ban đầu. -Ngươi thực ra là ai?Vì sao lại muốn giết ta? Chiếc váy lụa hơi bay bay trong gió,kèm theo những chiếc đuôi đang phe phẩy kia nhìn qua giống hệt một bức tranh hồ li tuyệt vời. -Mau giao ra sen tuyết liên và theo ta lên thiên đình.Nếu ngươi ngoan ngoãn làm theo ắt sẽ giữ được mạng sống.Còn nếu không!Đừng trách ta xuống tay độc ác. -Ngươi là con của ngọc hoàng và vương mẫu.Đại hoàng tử Thiên Phong! Ả ta khó tin hỏi anh.Tuy lẩn chốn ngàn năm nhưng nhờ có ma cầu nên ả biết cũng không ít chuyện trong tam giới.Danh tiếng của đại hoàng tử Thiên Phong ả đã từng nghe nói qua.Tuy tuổi còn nhỏ nhưng rất có bản lĩnh,tiên phong dẫn thiên binh thiên tướng dẹp tan đám yêu ma định phản loạn năm đó còn sót lại,tự tay đánh bại được đại ma đầu huyết ma.Nhưng ả thật không ngờ là anh lại đẹp trai và trẻ tuổi tới mức này.Đúng là không thể nào khinh thường được kẻ trước mặt. -Chính là ta! -Phụ mẫu ngươi chính là kẻ đã diệt tộc ta,giết chết cha mẹ ta.Nay ta muốn các ngươi nợ máu phải trả bằng máu. Ả ta hét lên giận giữ.Đôi mắt dần chuyển sang màu đỏ như máu.Ả lao về phía bạch long nhanh như một cơn vũ bão,móng tay đen xì,sắc nhọn hướng vào động mạch của anh mà bổ xuống. Anh lắc mình bay lên không trung,cái đuôi khoẻ mạnh đập thẳng vào người hồ li.Ả ta gập người,lộn một vòng rồi tiếp đất.Con bạch long trưởng thành này thực sự quá mạnh.Ả dù có hấp thu linh khí của sen tuyết liên nhưng không thể áp dụng được với anh.Vì trời và đất vốn là một thể không sao tách rời nhau được.Mà anh chính là trời,sen tuyết liên lại là chiếc chìa khoá để dung hoà thiên địa.Nếu rơi vào tay tiên giới thì ma giới mãi mãi sẽ biến mất,vạn kiếp không thể thoát ra.Nhưng nếu rơi vào tay của yêu ma thì một lần nữa tam giới lại phải đối mặt với một cuộc chiến sinh tử kéo dài.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182
Chương sau