Biệt thự Hoàng gia
Hắn nắm tay nó bước vào
- Bố, đây là người con yêu. Mong bố hãy chấp nhận. - Hắn cúi đầu nói với ông Thành.
- Quỳnh Trân..... - Ông Thành nhìn nó rồi bất ngờ thốt lên
- Sao ạ????? - Nó nhíu mày. Quỳnh Trân là tên mẹ nó.
- À không không..... Trông con giống hệt một người bạn cũ của ta, nhưng cô ấy đã mất cách đây hơn 15 năm rồi. Cô ấy là một nhạc sĩ dương cầm đại tài, tiếng đàn của cô ấy đã làm biết bao nhiêu người mê mẩn.... Dù sinh ra trong một gia đình giàu có nhưng cô ấy không hề kiêu căng một chút nào, một người phụ nữ dịu dàng....
- Vâng ạ.... - Nó khẽ gật đầu. Người đàn ông này, dường như ẩn chứa một bí mật gì đó..... Không kẽ có liên quan đến mẹ?????
- Ta nói thẳng, ta không đồng ý hôn sự này. - Ông Thành ngồi xuống ghế
- Tại sao vậy ba????? - Hắn siết chặt tay nó - Bọn con yêu nhau thật lòng, vả lại cũng đâu có phải không môn đăng hộ đối????? Tại sao ba lại cấm cản bọn con???? BA NÓI ĐI, TẠI SAO, HẢ????
*Chát....*
Ông Thành vung tay lên đánh hắn
- CON IM ĐI.... HỒN XƯỢC.... CON DÁM NÓI CHUYỆN VỚI CHA BẰNG LỜI LẼ NHƯ THẾ À?????? THẬT SỰ..... NGƯỜI TA CHO RẰNG TA KHÔNG BIẾT DẠY CON RỒI..... Quản gia, tiễn khách..... Windy, con ở đây, không được đi ra khỏi nhà nửa bước.....
- Ba.... - Hắn hậm hực
- Thưa bác.... - Nó cúi đầu rồi bước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-the-gioi-dem/3286263/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.