- Có chuyện gì thì nói mau đi. Tôi không rảnh mà nói chuyện với cái thứ lăng nhăng, thấy gái đẹp là sáng mắt như anh. - nhỏ ngồi xuống ghế.
- Em.......... Em hận anh đến vậy sao? - Robert nhìn nhỏ thành khẩn
- Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó. - nhỏ cũng có chút dao động nhưng thật may là lí trí vẫn còn - Tôi và anh không có quan hệ gì cả! Cảm ơn. - nhỏ nhìn bà cô lúc nãy (bưng kem và coffee ra) bằng ánh mắt kinh tởm. - Giờ thì B - I - Ế - N!
- Em......... Em thật sự có cần phải ghét và tuyệt tình với anh như vậy không? - Robert cúi đầu - Anh xin lỗi, là vì anh hơi nóng nảy.
- Anh có lỗi đâu mà xin. Người có lỗi là tôi, là do tôi quá ngu ngốc vì đã đâu đầu vào yêu anh.
- Em............. Hóa ra là em thấy ân hận khi yêu anh sao?
- Phải, tôi ân hận vì đã yêu anh. Tôi ghét anh, tôi hận anh, tôi kinh tởm cái thứ rác rưởi lăng nhăng như anh. ĐỒ - LĂNG - NHĂNG! - nhỏ nhấn giọng từng chữ một
- Lăng nhăng? - Robert cười nhạt - Em bảo anh lăng nhăng vậy em là cái gì? Anh đã thấy em nói chuyện rất thân mật với một tên con trai, nụ cười của em còn rất tươi nữa chứ!
- Hóa ra chúng ta chia tay vì tôi sao? - nhỏ cười cay đắng
- Không không............. - Robert vội vã xua tay - Anh không có ý đó.
- Vậy ý anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-the-gioi-dem/3286194/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.