Tỉnh lại sau khi hôn mê, nàng đã trở lại Sương Mai điện, vừa mở mắt thì thấy gương mặt bánh bao của Kim Lan.
Thấy Quân Mẫn Tâm tỉnh lại, đôi mắt thủy hạnh như trẻ nhỏ nhất thời sánglên, cất giọng nói trong veo vỗ tay cười nói: “Công chúa, người rốt cuộc cũng tỉnh! Trần công tử vội vã ôm người về thật hù chết nô tỳ, còntưởng người gặp phải thích khách! Công chúa, người trước chớ lộn xộn,tới ăn chút cháo đi!”
Cháo còn chưa đưa đến khóe miệng, Quân MẫnTâm nhớ tới Vân Hoàn đã chết, dạ dày liền sôi trào, vội vàng ngăn cảnKim Lan múc chén cháo, 'ọe' một tiếng nằm ở bên giường nôn đến trời đấtmù mịt, mật đắng cũng muốn nôn ra ngoài, vừa nôn xong liền ghé vào đầugiường ôm ngực thở dốc, mơ hồ có cảm giác đau đớn.
Kim Lan bị dọa sợ tới mức ngay cả chén cháo cũng bị rơi vỡ, cháo trắng trong suốt vẽthành những bông mai trắng trên mặt thảm thêu hoa mềm mại. Nàng ta cũngkhông ngại bẩn, vừa dùng tay áo lau vết bẩn nơi khóe miệng Quân Mẫn Tâmvừa kêu khóc hét lớn:
“Mộc Cẩn! Mộc Cẩn, nhanh đi gọi thái y! Công chúa nôn rất nhiều, tỷ nhanh đi gọi thái y tới!”
Mộc Cẩn ở ngoài cửa nghe vậy cuống quít chạy vào phòng, trong tay còn cầmmột cái khăn lông khô. Thấy cảnh tượng hỗn loạn trong phòng cũng giậtmình, nhưng ngay lập tức đã khôi phục tỉnh táo, ném khăn lông qua mộtbên nói:
“Đừng hoảng hốt, ta lập tức đi tìm thái y.” Nói xong, nàng ta vén váy hoa nhỏ chạy ra ngoài.
Lão thái y chẩn mạch xong, chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thay-doi/5947/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.