Ngự y vội vàng chạy tới điện Chiêu Dương, vẻ mặt nặng nề bắt mạch cho Quân Mẫn Tâm, dẫu sao nàng cũng là vua một nước, địa vị cao quý, không chấp nhận được chút sơ xuất nào. 
Râu của lão ngự y già run lên, hơi kinh ngạc. lqđ Trần Tịch ở một bên lo lắng, hỏi vội: “Bệ hạ sao rồi?” 
Ngự y đứng dậy, đột nhiên hai gối khẽ cong, cung kính quỳ sấp xuống, giọng nói già nua mang theo vui sướng không cách nào che giấu: “Chúc mừng bệ hạ! Chúc mừng An Vương Gia! Là hỉ mạch, thai nhi chừng hai tháng.” 
“Thật sao?” 
Quân Mẫn Tâm ngẩn người, còn chưa phục hồi tinh thần lại từ trong niềm vui sướng được làm mẫu thân, đã thấy Trần Tịch hớn hở ôm chầm lấy nàng, mười ngón tay thon dài đan chặt vào với nàng, đặt trên cái bụng bằng phẳng của nàng. 
Quân Mẫn Tâm ngoẹo đầu nhìn trượng phu của mình, chỉ thấy giữa hàng mày anh tuấn của hắn toàn là không khí vui mừng nồng đậm, môi hơi hé ra lại chỉ phát ra những tiếng cười khẽ trầm trầm, thế nhưng kích động không biết nên nói cái gì cho phải. 
Quân Mẫn Tâm mím môi cười, đồ phu quân ngốc! 
Ngự y cẩn thận dặn dò những chuyện quan trọng cần chú ý trong thời kỳ dưỡng thai, lại kê một bộ cố thần dược thiện an thai, thế này mới xách theo hòm thuốc cáo lui. 
Tin tức nữ hoàng có thai nhanh chóng truyền ra toàn triều, vì để nàng an tâm dưỡng thai, sổ con bình thường của bách quan đều giao cho Thừa tướng Thẩm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thay-doi/1856403/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.