“Nói cho ta biết, Quân Liên Thư ẩn cư tại nơi nào?” 
“Lạc Hà Sơn, Xích Liên Sơn Trang. Đáng tiếc, ngươi không gặp được bà.” QuânMẫn Tâm thầm nghĩ: “Bà mất rồi. Bảy năm trước bệnh qua đời.” 
Trong bóng tối, vẻ mặt nam nhân ảm đạm. 
Quân Mẫn Tâm hỏi Cơ Linh: “Tại sao ngươi lại sùng mộ* bà nội của ta nhưvậy?” Gần như sùng bái một cách điên cuồng đẫm máu. (Sùng mộ: sùng kínhvà ngưỡng mộ.) 
Cơ Linh không cho là đúng cười nhạo một tiếng:“Biết không, Cơ Như Thị - cũng là mẫu thân đại nhân của ta, bà đến chếtcũng xem thường người con trai là ta đây. Thật ra người bà thích nhất là trưởng nữ được sinh ra bởi một nam sủng, nhưng đáng tiếc tỷ tỷ vì cứuta nên đã chết trẻ, Cơ Như Thị rất hận ta, bà đối với ta vô cùng khôngtốt. Ta vẫn muốn trở thành người như Quân Liên Thư, cao ngạo sống ở trên đỉnh thế giới. Giết chết toàn bộ khi dễ, miệt thị của người đời!!!” 
Rốt cuộc Quân Mẫn Tâm cũng biết vì sao Cơ Linh lại sùng bái Quân Liên Thư,bởi vì bọn họ có số mạng giống nhau. Suy nghĩ một chút, nàng thử dò xéthỏi: “Cho nên ngươi giết mẹ ngươi, đoạt chức vị Thái Thú?” 
“Giết?Không, không phải ta giết. Cả ngày đắm chìm trong nam sắc, bà chết vì gặp báo ứng.” Cơ Linh cười lạnh, trên khuôn mặt ácđộc mà xinh đẹp hiện lên đau thương nhàn nhạt, thoáng qua rồi biến mất. 
Dừng một chút, ánh mắt nóng bỏng của hắn dần trở nên âm u, khàn giọng nói:“Ta không hiểu, tại sao nữ nhân như Quân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thay-doi/1856362/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.