Editor: Búnn.
Sau khi đuổi Tiển Bích đi tặng đồ.
Lung Nguyệt tự mình lấy gốm sứ màu trắng có hình con mèo ngây thơ, vô cùng sinh động ở trong hòm ra thưởng thức một lát, sau đó lệnh cho Đào Châu cẩn thận đặt lên Đa Bảo các.
Lung Nguyệt yêu mèo.
Vì vậy trong điện Kinh Chập, trên màn bạt bộ được thêu mình mèo nhỏ đang bắt bướm, trên ấm nước uống trà cũng có hình mèo thần tài, trên bàn đồ dùng để chặn giấy là một đàn mèo nhỏ đang ngủ say làm bằng gỗ cây tử đàn. Ngay cả những vật dụng dùng thường ngày như khăn gấm, hà bao cũng đều được thêu hình mèo.
Đánh giá đồ vật trong hòm, Lung Nguyệt cân nhắc có nên mang một hai cái sang cho các vị công chúa tỷ tỷ khác không?
Nhưng chỉ suy nghĩ một lát thì từ bỏ suy nghĩ như vậy. Những đồ vật nho nhỏ này, với mình là bảo bối, nhưng chưa chắc người ta đã hiếm lạ.
Hơn nữa, bây giờ mình cũng mới chỉ là tiểu nha đầu năm tuổi, suy nghĩ quá chu toàn cũng không phải là điều hay.
Vì thế, nàng sai Hoán Ngọc và Đào Châu thu những thứ này lại.
"Tiểu chủ tử không đưa vài món qua cho mấy vị công chúa khác sao? Nếu chỉ tặng một mình Bát công chúa...E rằng không được tốt lắm."
Trong bốn đại nha hoàn của Lung Nguyệt, Địch Thúy là người có tâm tư tinh tế, suy nghĩ chu toàn nhất.
"Không cần!" Lung Nguyệt bĩu môi, hiện ra dáng vẻ nhõng nhẽo của tiểu nha đầu năm tuổi. "Các nàng mới không hiếm lạ!" Dù có thì sao, các nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thanh-vuong-phi/85400/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.