Chương trước
Chương sau
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Buồn bã giận dữ hồi lâu, dường như Lưu Hải đã đưa ra được quyết định, hắn trải giấy viết một bản hưu thư, tính toán chấm dứt cái nút chai làm nghẹn lòng hắn thời gian này.

Từ sở Lâm Tự vệ đi ra, lão Ngô cùng Thẩm Tam Nhi vỗ vai an ủi hắn, không nói một lời, với giao tình của mấy người hắn, chỉ cần hành động an ủi là được.

Lưu Hải mím môi chắp tay, đi về nhà. Từ xa chỉ nhìn thấy một bà vú đang ôm đứa nhỏ đứng trong viện, lo lắng nhìn ra bên ngoài, lúc thấy Lưu Hải về nhà liền rụt cổ về trong viện.

Lưu Hải nhíu mi, đi nhanh hơn vào trong viện.

Bà vú này là do Mạc thị mang đến, lúc Mạc thị gả vào đây đã dẫn theo một bà vú và một tiểu nha đầu. Hai năm trước, Mạc thị không nói không rằng rời đi, Lưu Hải cảm thấy bản thân là một đại nam nhân, trong nhà không có nữ chủ nhân quản việc, giữ bà vú cùng nha hoàn cũng không tiện, vì vậy mà đuổi cả hai người về nhà mẹ đẻ Mạc thị. (MTLTH.dđlqđ)

Nhắc tới Mạc thị, nàng ta cũng là khuê nữ nhà phú hộ. Sĩ nông công thương, địa vị thương nhân tại Đại Chiêu mặc dù không cao nhưng lại rất giàu. Trước đây Mạc thị thiết kế bẫy là muốn gả cho Bùi Nguyên Tu, thế nhưng cũng chỉ là nhìn trúng địa vị tôn quý của hắn, dù gả cho hắn làm thiếp vẫn có mặt mũi hơn làm nữ chủ nhân thương gia.

Ai mà ngờ được nàng ta tuy tính kế thành công đấy, nhưng kết quả lại được Lưu Hải cứu. Mạc phụ thân tuy là thương nhân, thế nhưng bản tính lại cổ hủ, nữ nhi đã bị nam nhân đụng chạm qua, sau này gả đi thế nào được nữa?

Vì thế, Mạc lão liền nhét khuê nữ vào kiệu hoa, gả cho Lưu Hải.

Mạc thị tâm không cam
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.