Tiễn nhóm phu nhân, tiểu thư đến chúc mừng cuối cùng, Lung Nguyệt ngồi bên cạnh lò sưởi, vừa trêu chọc tiểu nhi tử vừa phân phó Hoán Ngọc mở hộp quà bằng gấm.
Đều là khóa Trường Mệnh, y phục xanh xanh đỏ đỏ, những đôi hài be bé xinh xinh, đây là đều là món quà mà Hoàng Hậu mẫu thân cùng các tẩu tử và biểu tỷ tặng cho tiểu ngoại chất. Nhìn những thứ này làm Lung Nguyệt nhớ đến thời điểm mình còn bé, những trôi qua đều thực vui vẻ, vậy mà nháy mắt từng ấy năm trôi qua, chính bản thân nàng giờ đây cũng đã làm mẹ.
Lại mở một hộp gấm nữa, bên trong là mũ đầu Hổ, giày đầu Hổ, còn có một phong thư.
Lung Nguyệt cầm lấy phong thư, mở ra đọc, chữ tiểu Khải trâm hoa thanh tú làm nàng đỏ hồng cả vành mắt, là Bát tỷ tỷ.
Nội chiến của Đông Liêu quốc đã kết thúc, Bát tỷ phu cũng đã leo lên Vương vị. Trong thư Bát tỷ tỷ có nói: “Cửu muội chớ lo lắng, Hãn Vương đối xử với tỷ vô cùng tốt. Muội nhận được thư này, hẳn là không còn bao lâu sau tỷ tỷ cũng lâm bồn rồi.”
Lung Nguyệt đọc đi đọc lại phong thư, nói thầm trong lòng: “Vậy là tốt rồi! Bình an là tốt rồi!”
Lúc Bùi Nguyên Tu đi về phòng thì thấy thê tử đã mặc nhi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]