Thấy tiếng cười đã đi xa, Minh Thức nói nhỏ: "Là Cửu công chúa và Minh Hiên sao?"
Thái tử Lý Long Hựu gật đầu: "Không phải thì còn ai nữa!"
"Tưởng tiểu tử Minh Hiên lông dài còn hơn lông con khỉ kia, vậy mà cũng có lúc bị chịu thiệt, haha, thật hiếm thấy! Hiếm thấy! Đợi lát nữa nhất định phải giễu cợt đệ ấy một lần!" Minh Thức cười nói.
"Sợ là đệ ấy sẽ bị huynh giễu cợt cả đời rồi!" Lý Long Hựu nhớ đến dáng vẻ cam chịu mỗi lần ở trước mặt muội muội nhà mình của biểu đệ thì ngay lập tức nở nụ cười.
"Cả đời?" Minh Thức nghi ngờ, sau khi nghĩ lại một chút thì còn không phải là cả đời sao.
Dù chưa đến lúc đưa ra ánh sáng, nhưng trong lòng mọi người cũng hiểu rõ một hai, tiểu tử Minh Hiên này là phò mã lý tưởng mà Hoàng thượng đang nhắm cho Lung Nguyệt rồi.
Cả đời....
Trái tim Bùi Nguyên Tu đang theo Lung Nguyệt đi xa nhất thời bị hai chữ kia hung hăng đánh một đòn cảnh cáo.
Vừa rồi còn nghĩ không biết tiểu nha đầu lanh lợi có ngũ quan tinh xảo năm đó bây giờ như thế nào rồi. Hắn nhớ được dáng vẻ lanh lợi lúc Lung Nguyệt năm tuổi, cũng biết năm năm sau nàng sẽ khuynh quốc khuynh thành như thế nào, nhưng lại không biết lúc này Lung Nguyệt xinh đẹp kiều diễm đến nhường nào. Đúng lúc hắn đang tỉ mỉ phác thảo trong lòng thì hai chữ 'cả đời' kia như chậu nước lạnh đổ xuống, làm lòng hắn ngay giữa thời tiết mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thanh-vuong-phi/3139837/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.