Editor: Búnn
Sau mấy trận mưa phùn liên miên, cái nóng của mùa hè qua đi, chuyển sang tiết trời mát mẻ của mùa thu.
Tin thắng trận ở Tây Cương liên tiếp truyền vào Hoàng cung.
Đầu mùa hạ, bộ tộc Cổ Đê bị diệt, binh phù của thủ lĩnh Trát Đạt chuyển vào trong kinh, không tới hai ngày đã được Thuận Khải Đế đặt vào tay Lung Nguyệt.
Nguyên nhân chính là, binh phù của bộ tộc này chính là một loại vòng cổ của dân tộc ít người, Lung Nguyệt lại rất thích chơi loại này.
Sau khi Thuận Khải Đế cân nhắc một chút, suy cho cùng thì bộ tộc Cổ Đê đã hoàn toàn bị diệt, giữ lại binh phù cũng chỉ là một chiến lợi phẩm mà thôi, cũng không có chỗ để dùng, tố chất Hôn quân lại nổi lên, nếu khuê nữ thích thì đưa cho nàng, để nàng vui cũng tốt.
Ở Tây Cương, bộ tộc Cổ Đê, bộ tộc đứng đầu bị tiêu diệt, những bộ tộc còn lại liên hợp, nhanh chóng di chuyển sang nơi khác, dựa vào địa thể hiểm trở để chống lại quân Đại Chiêu, nhưng lại bị quân Đại Chiêu diệt toàn bộ.
Thuận Khải Đế nhận được tin tức tiền tuyến mới nhất, ở Tây Cương còn có một số bộ tộc nhỏ cần phải quét sạch, nếu như thuận lợi thì sau vào đông vài ngày có thể khải hoàn về triều.
Xem qua công báo, tâm trạng Thuận Khải Đế rất tốt, sau khi khép ống tay áo thì đứng dậy từ Long án thư, tính toán đến chỗ lão bà và khuê nữ bảo bối.
Mà lúc này, lão bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thanh-vuong-phi/3139782/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.