Editor: Búnn.
Trở về điện Kinh Chập, trong lòng Lung Nguyệt vẫn còn chút không yên.
Không phải lo lắng phụ thân vì chán ghét mà vứt bỏ mình, nàng quan sát tỉ mỉ, vẫn không tìm ra sự không vui trên mặt phụ thân. Nếu như trên mặt có thể che giấu, nhưng ánh mắt và hơi thở không thể nào giả vờ được.
Từ lúc Lung Nguyệt xuyên đến đây, ông trời còn thêm cho nàng một thứ, chính là giác quan thứ sáu, đây là mở bàn tay vàng cho nàng rồi. Nàng có thể cảm nhận được, yêu thích người ta dành cho mình là xuất phát từ nội tâm hay chỉ là biểu hiện ở bên ngoài thôi.
Lung Nguyệt lo lắng, không biết biểu hiện ở khuê học có vượt qua diễn xuất của đứa trẻ năm tuổi có thể làm được hay không.
Nhưng sau khi cân nhắc thì dường như cũng không quá mức, bản thân sớm thông minh thì cả thiên hạ đều biết. Mà diễn xuất hôm nay cũng vô cùng liều lĩnh, càng về sau lại càng chặn đường quay lại của mình.
Nhưng, cũng may là nhờ có nét bút hỏng này, mới không khiến người ta hoài nghi nội tâm của nàng là do người trưởng thành khác xuyên vào.
Nàng cũng biết nàng phải sửa cái tính lòng dạ ngay thẳng của mình đi. Cổ nhân cong cong quẹo quẹo vô cùng lợi hại, chỉ cần một chút không cẩn thận cũng tự đào mộ cho bản thân rồi.
Cung đấu, trạch đấu gì đó thật sự là môn học lớn.
Có điều nàng cũng có một lão sư vô cùng tốt. Mẫu thân ở trong hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thanh-vuong-phi/3139773/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.