Minh Huy Công chúa một thân võ phục tuyết trắng, gương mặt mỉm cười nhàn nhạt quen thuộc, nhưng ý không cười, lại mềm mại đáng yêu động lòng người.
Ánh mắt Nguyên Thương chỉ dừng ở trên người nàng một lát, nhìn trên bàn đá bên cạnh nàng có một thanh bảo kiếm, nói: “ Công chúa đã trễ thế này còn luyện kiếm? “
Minh Huy Công chúa cười mà không đáp, dùng tay cầm lấy trường kiếm, đi tới, nói: “ Ta nghe nói Phò mã theo Tô Ấm học võ, không biết học được ra sao, chúng ta luận bàn một phen như thế nào? “
Nguyên Thương cười đáp: “ Này... chỉ sợ không tốt đi? Công chúa thân thể thiên kim, tiểu thần làm sao dám đối với Công chúa động đao động thương? Nếu làm bị thương Công chúa sẽ không tốt lắm! “
' Soát ' một tiếng, Công chúa tuốt kiếm ra khỏi vỏ, kiếm phong sát khí chợt hiện, chỉ thẳng cổ họng Nguyên Thương. Nguyên Thương đứng không nhúc nhích, không né tránh, cũng không phản kháng, nhìn đạo ngân quang vạch từ không trung đến, đột nhiên dừng trước cổ họng nửa tấc.
“ Muốn đả thương đến ta, cũng không dễ dàng như vậy. “
Kiếm trong tay Minh Huy Công chúa không chút lay động, khí thế sắc bén. Nguyên Thương chậm rãi lui về sau một bước, làm cho khoảng cách của nàng với mũi kiếm xa một chút, mặt hiện một chút tươi cười, nói: “ Công chúa, tiểu thần thân thể yếu đuối nhiều bệnh, không phải đối thủ của Công chúa, vũ thương lộng bổng *, nói không chừng còn làm chính mình bị thương. “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tha-mang/3259309/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.