“Mau! Bao vây cho ta! Một con chuột cũng không để chạy thoát!“.
Nguyên Thương nghe thấy thanh âm, quay đầu nhìn thoáng qua, thấy vị Tướng quân cầm đầu mặt có râu hàm, thân cao tám thước, mặc khôi giáp màu vàng, ngồi trên một con ngựa cao to, tay phải cầm một trường đao màu bạc, uy phong lẫm liệt.
Trần Tam dẫn hai người các nàng đi vào hậu viện trong phòng lớn chứa thuốc, mở ra mật thất chứa dược liệu trân quý, nói:“Hai người các ngươi trốn vào đi! Bên ngoài để ta ứng phó. Không gọi các ngươi, thì không thể đi ra.” Nói xong lập tức đóng cửa mật thất.
Mật thất đóng lại sau, bên trong nhất thời trở nên tối om. Bất quá bên trong hai vị đều là sát thủ chuyên nghiệp, nhìn không thấy ánh sáng cơ hồ đối với các nàng không có gì ảnh hưởng.
Bên cạnh cầu thang mật thất có một bậc thềm, phía trên bậc thềm có hai cái lỗ nhỏ, ánh sáng từ lỗ nhỏ đó chiếu vào, trong mật thất tối đen dễ dàng thấy được.
Nguyên Thương đi đến chỗ cái lỗ đó, hướng ra phía ngoài nhìn, phát hiện đây là một cái kèn đồng dài, từ trong hướng ra ngoài nhìn thấy rất rõ ràng, theo ngoài vào trong cái gì cũng không thể thấy. Nguyên Thương nhớ lại một chút khung cảnh vừa rồi, phát hiện hai cái lỗ này hẳn chính là hai mắt của tượng phật bằng đồng bên ngoài!
Bên người bổng thấy có cái gì đó ấm áp tiến lại, không cần quay đầu Nguyên Thương cũng biết là Ngọc Khanh Hồng. Ngọc Khanh Hồng chiếm lấy một cái lỗ khác hướng ra phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tha-mang/140861/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.