3.
Lão Thiền Vu đã hơn năm mươi tuổi và có tiếng là gi.ết người rất tàn bạo.
Đối với chuyện hòa thân này, lòng ta chỉ có một mong muốn là được ch.ết đi.
Trên suốt dọc đường gả đi đó, ta đều cầu nguyện, nếu đại Thiền Vu (*) không thích ta thì xin hãy cho ta được hạnh phúc.
(*): 单于 [chányú]: tên hiệu của vua Hung Nô.
Ta không biết tình huống gì đã xảy ra khi Y Mãnh Tà nửa đường lại xuất hiện như thế. Nhưng hắn không la mắng hay đánh giế.t ta, và thậm chí hắn cũng không tỏ ra khó hòa đồng với ta, điều này khiến trái tim luôn bất an suốt dọc đường đi của ta cũng tạm thời được bình tĩnh trở lại.
Liệu tương lai của ta có thể ít thảm khốc hơn trong tưởng tượng của ta được không đây? Khi ta đang nghĩ về chuyện này, mí mắt của ta lại lần nữa nặng trĩu.
Đêm qua ta vừa sợ hãi lại vừa mệt mỏi nên ta ngủ rất sâu và khi mặt trời lên tới đỉnh ta mới tỉnh dậy.
Sau khi tỉnh dậy, các thị nữ đã đến để hầu hạ ta rửa mặt và thay y phục.
Cởi bỏ hỉ phục của nhà Hán và mặc vào xiêm y của thảo nguyên.
Chuỗi hạt mã não trên trán va vào nhau tạo ta tiếng đinh đinh đang đang, chiếc váy được trang trí bằng lông tơ thật lộng lẫy và xinh đẹp.
Ta soi mình trong gương, thật ra ta chưa từng được mặc những bộ xiêm y quý giá như thế này bao giờ cả, ngoại trừ bộ hỉ phục mà ta vừa mới cởi ra.
"Quả nhiên là heo con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-quy-tai-cong-chua-nhan-hoi/4283040/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.