Không khí buổi sáng mùa thu thật dễ chịu với những tia nắng nhẹ nhàng và làn gió mơn man, se lạnh. Trên chiếc giường ấm áp đó tiếng chuông báo thức reo lên liên hồi, thế nhưng cũng chỉ có một cánh tay với ra vội tắt kịp chuông báo thức để nó không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của mình. Chỉ đến khi mặt trời lên cao, ánh nắng chiếu rọi vào khuôn mặt đang say ngủ thì cô gái trong chăn mới khẽ động. Mắt vẫn nhắm nghiền nhưng tay thì đang mò mẫm điện thoại, vừa mở mắt ra cô đã giật mình vội vàng thức dậy, còn chưa kịp ăn sáng đã lao ra khỏi cổng.
Lâm Tư Duệ, 17 tuổi, học sinh của ngôi trường nổi tiếng dành cho những kẻ lắm tiền 'Thịnh Thế', và bây giờ cô nàng đang phải gấp rút chạy đến trường vì bị cái nết ngủ của mình hãm hại. Vừa đi cô nàng vừa không ngừng than vãn :”Aisss, muộn mất rồi ! Lão đại bàng đầu hói ấy đã nói nếu đi trễ một lần nữa thì sẽ báo phụ huynh, lần này mình chết chắc rồi….huhuhu”.
…..RENG !!! Tiếng chuông trường vang lên báo hiệu rằng đã đến giờ đóng cổng. Lâm Tư Duệ vắt chân lên cổ chạy thục mạng thế nhưng vẫn không kịp. Chỉ còn một chút nữa thôi mà ….Đang buồn rầu thì từ xa xa Tư Duệ nhìn thấy bóng dáng quen thuộc cũng đang liều mạng chạy. Đúng là bạn thân chí cốt có khác, hôm nay Bội San cũng lại đi học trễ. Lâm Tư Duệ còn chưa kịp cảm thán xong đã bị Bội San kéo đi:”Còn đứng đấy làm gì ? Mau chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-quai-vat/2686530/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.