Hạo Hiên cùng Thu Nguyệt nhanh chóng chạy lại, hắn nhìn vết thương chí mạng xuyên qua tim rồi khẽ lắc đầu. Xuân Hoa cũng biết cơ thể mình sắp đến giới hạn, nàng khẽ chạm lên khuôn mặt của Tư Duệ rồi quay sang nhìn Thu Nguyệt ánh mắt lúc này đã trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết
“Tiểu Nguyệt, tuy em cũng là yêu nhưng từ trước tới nay ta chưa hề….ghét em. Sau này nhất định phải thay ta bảo vệ công chúa, không được tùy hứng theo người biết chưa ?! ”
“Huhuhu Xuân Hoa tỷ, ta hứa với tỷ !"
Xuân Hoa mỉm cười dùng hết sức đem những lời nói cuối cùng hét thật lớn :"CÔNG CHÚA CỦA TA NHẤT ĐỊNH SẼ KHÔNG BAO GIỜ TRỞ THÀNH QUÁI VẬT! "
Cả pháp trường chìm trong im lặng, Xuân Hoa chết nhưng Đại hoàng tử vẫn không định tha cho Tư Duệ. Hắn nhân lúc nàng đang ôm lấy Xuân Hoa mà khóc định đánh lén thì bất ngờ cả người Xuân Hoa phát ra luồng ánh sáng rồi chui vào lồng ngực của Tư Duệ .Tư Duệ sờ sờ rồi lấy ra :”Là một mảnh sắt sao ?!”
Đúng lúc này đám lính hoàng gia dàn ra hai bên một công công thân cận bên cạnh Hoàng thượng đương triều đem theo thánh chỉ từ từ tiến lại :“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Tư Duệ công chúa có thể tự khống chế bản thân không hóa thành yêu. Nay tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha. Để chuộc lại tội lỗi mà ngươi đã gây ra Hoàng thượng ra lệnh trong vòng một tháng phải nhanh chóng tu luyện sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-quai-vat/2686504/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.