Cậu quay đầu sang Sakura
Cô gật nhẹ, ra hiệu cậu tha cho cô ta Syaoran thấy thế liền thả tay ra, để Sae rơi tự do xuống mặt đất
"Rầm"
Sae rơi xuống, đau điếng. Nhưng không thể nào đau bằng cái cảm giác không thở được, cô ngước nhìn Syaoran, lắp bắp
- Nhị hoàng tử... Sao ngài lại... Đối xử với em như vậy?
Syaoran không để ý đến Sae, bước đến bên Sakura
- Nhị... Hoàng... Tử... - Sae như không tin vào mắt mình, xoa xoa cái cổ đau, giọng như sắp nghẹn lại
Cậu vẫn không thèm nhìn, đưa tay đẩy Sakura bước thẳng
- NHỊ HOÀNG TỬ!!! - Sae hét lên trong tuyệt vọng
Khẽ nhíu mày, cậu quay lại nhìn Sae, hàn khí toả ra bức người, lạnh giọng buông ra vài chữ
- Lần nữa ... Giết!
Nói rồi cậu quay đầu đi thẳng
***
- Chị Sae! Chị có sao không? - Hie, Mie, Shie, Chie lần lượt chạy đến, đỡ Sae lên
- Sao đến giờ này mới chạy lại, không để tao chết luôn rồi hãy khóc thương? - Sae gạt tay những người đó ra, nói giọng bực tức
- Chị... Nhưng mà lúc nãy Nhị hoàng tử... - Mie ngập ngừng - Cậu ấy bảo vệ cho nhỏ đó...
"Cốp"
Một cái cốc đầu hạ toạ trên đầu Mie
- Ai cần mày nhắc! Tao đâu có mù! - Sae nói như hét
- Rồi chuyện này tính sao hả chị ? - Mie lo lắng
- Tao nghĩ... Có lẽ là... - Sae nhìn theo bóng của Syaoran và Sakura đang khuất dần vào khu Hoàng - Nhị hoàng tử không phải là của chúng ta nữa rồi...
***
"Cạch"
Cánh cửa căn phòng hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-phep-thuat/3289654/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.