Sau khi Tomoyo và Fujitaka đi vào trong hậu điện, chỉ còn lại 4 người là Fye, Syaoran, Shiro và Sakura. Mọi người vẫn im lặng đứng đó, không có một chút động tĩnh nào. Nhưng chốc chốc, Sakura để ý lại có một ánh mắt lén liếc nhìn qua cô
- Có chuyện gì vậy? - Sakura lên tiếng - Sao ai cũng im lặng mà chút chút lại liếc sang tôi vậy? Tôi có dính gì trên mặt à?
Vẫn im lặng
Sakura cũng không nói gì. Đứng đó quan sát thái độ của từng người. Sao hôm nay, à không, tối nay ai cũng có thái độ hơi dè dặt trước mặt cô
Tại sao vậy?
Không lẽ là do lúc nãy ông ta đã nói gì với họ à?
Nhưng mà nói gì cơ chứ?
Khó hiểu thật đấy!
Thật sự thì đang có chuyện gì xảy ra trước mặt cô vậy???
Chưa bao giờ cô mất kiên nhẫn đến như thế!
Lặng người suy nghĩ một lúc, cô quay bước bỏ đi, tiến về phía cửa ra vào
"Bộp"
Một bàn tay nắm lấy cánh tay của cô, lạnh buốt
Quay đầu lại
Vẫn là cái đôi mắt màu hổ phách lạnh lùng
- Sao? - Sakura chỉ vỏn vẹn buông một câu khô khốc
Syaoran không nói gì, chỉ nắm lấy tay Sakura, lôi đi như một con búp bê
Sakura cũng chẳng nói gì, chỉ im lặng đi theo Syaoran, mặc cho cậu lôi cô đi đâu, đôi chân nhỏ nhắn vẫn bước đi đều đều, nối tiếp bước chân kia
Bước ra khỏi cửa chính của khu Đại điện, đi đến một góc khuất của vườn hoa anh đào, nơi có cây đàn piano bám đầy tuyết mà ngày đầu tiên Tomoyo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-phep-thuat/3289645/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.