Chương trước
Chương sau
Thoáng chốc, đã đến ngày đại hôn.

Vầng mây ngũ sắc bao trùm cả tam giới, báo hiệu cho ngày trọng đại, hai cỗ xe ngựa đón tân nương của thiên giới và nhân giới lúc nào cũng đến sớm, dựng ở Thượng Tam Đài, chỉ chờ ma giới có mặt.

Thần Điện, Ma Vực, ma giới.

Phòng của Tinh Y Ngạn.

" Công chúa, người đẹp quá ! " Tố Như đang chỉn chu xiêm y cho Y Ngạn.

Hôm nay nàng làm tân nương, lộng lẫy vô cùng, màu đỏ của hỷ phục rất hợp với nàng, vốn sở hữu nét đẹp ma mị, càng phối với màu nóng càng tôn nhan sắc của nàng.

Y Ngạn được trang điểm rực rỡ như đóa hoa đào, đôi mắt hồ ly được kẻ dài sau mí mắt, tăng phần sắc sảo trên mặt, nàng rất thích màu đỏ, vì cho rằng nó là một màu may mắn, nên từ móng tay đến màu son cũng phải là màu đỏ tươi tắn.

Hai mắt hồ ly híp nhẹ, nàng nhìn mình trong gương, trâm phượng hoàng cũng đính phỉ thúy đỏ, tô điểm vẻ cao sang, cả người nàng vác toàn trang sức quý giá, cả đôi hài nhỏ nàng mang cũng được đính trân châu.

Ở ma giới, những thứ này không thiếu, cũng không được coi là châu báu, nhưng ở nhân giới chỉ có tầng lớp hoàng tộc mới có được vàng bạc, đá quý. Cho nên, họ dâng lên cho Y Ngạn như vậy, đủ cho thấy nhân giới vô cùng coi trọng nàng.

Ngày đại hôn, từ phòng Y Ngạn đến bên ngoài đều huyên náo, nữ hầu chạy qua chạy lại chuẩn bị cho nàng và cả Tinh Vương Minh. Vì thế mà cửa phòng của nàng không đóng, ma thần kia bất thình lình đi vào.

" Ngạn Nhi ! " tiếng của hắn cất lên.

" Ca ! " Y Ngạn cùng Tố Như xoay người.

" Ma thần ! " Tố Như thấy hắn, lập tức khụy gối, hành lễ với hắn.

Trước mặt cả hai, Tinh Vương Minh cũng đang mặc hỷ phục, có điều kiểu dáng không phải một đôi với Y Ngạn, mà cùng đôi với Liễu Linh sắp gả cho hắn.

Ngày trọng đại, hắn không khác gì so với Y Ngạn, kim quan cài tóc bạc thay bằng vàng, đính thêm đá hổ phách sáng chói, tóc hắn còn tết hai bím nhỏ, thả trước ngực trông như một bậc quân vương.

Một tay hắn để sau lưng, tay kia vuông góc trước bụng, luôn ngẩn cao mặt, tác phong nho nhã, còn đang sải bước chân dài miên man đến chỗ Y Ngạn.

" Ca ! " công chúa lém lỉnh không đợi hắn đến nơi, xách váy rườm rà chạy sang hắn.

" Ca, huynh đẹp quá ! "

Khuôn miệng nhỏ căng hết cỡ, Y Ngạn ca ngợi hắn, không phải dối lòng, mà trong mắt nàng hắn thật sự rất khôi ngô tuấn tú, có thể nói hắn còn đẹp hơn cả Hữu Bạch mà nàng yêu.

" Đẹp thật sao ? " hắn nhướng mày, nhìn cô nương nhỏ, ánh mắt hắn bây giờ không phải là sự ngờ vực, mà nó đang ngắm nghía tân nương xinh đẹp kia.

Bình thường, trông mắt hắn, Y Ngạn đẹp đến mức khiến hắn ngày nhớ đêm mong, hôm nay nàng gả đi, còn được tân trang đẹp gấp trăm lần ngày thường, thử hỏi, lúc này hắn làm sao có thể không ngắm mĩ nhân trước mặt ?

Còn, Y Ngạn, nghe hắn hỏi, ngây thơ gật đầu lia lịa, khen hắn không ngớt lời.

" Đẹp lắm, huynh đẹp nhất tam giới !



Thánh nữ Liễu Linh thật có phúc ! " tiếng nàng lí nhí dần, cơ mặt hớn hở chẳng dịu xuống.

Nghĩ đến đây, nàng không nhịn được mừng thầm trong bụng, nàng mừng cho Liễu Linh, được làm ma hậu của ma giới, còn có được lang quân người người đều nể phục. Càng mừng cho Tinh Vương Minh lấy được một mĩ nhân bậc nhất tam giới.

Phải thầm khen, cả hai trời sinh một cặp ! Y Ngạn cười tươi như hoa nở, chẳng để ý đến biểu cảm đang thay đổi của Tinh Vương Minh.

Hắn nghe nàng chúc phúc, tâm can bứt rứt, nhưng giờ đó chẳng phải là chuyện quan trọng, bởi vì ngày hôm nay, người gả cho hắn không phải là Liễu Linh mà chính là nàng, hắn đến đây để bắt đầu cho kế hoạch của mình.

" Ngươi lui ra đi ! " hắn lệnh cho Tố Như ở bên cạnh.

Hồ điệp nhỏ biểu hiện ra nét khó xử, cúi đầu tuân theo, ra cửa còn không quên đóng cửa lại.

Trong căn phòng đầy mùi thơm của phấn hoa, chỉ còn mình hắn và Y Ngạn ở trong, công chúa nhỏ ngây thơ, Tố Như vừa đi khỏi, nàng hấp tấp kéo hắn lại gần hỏi chuyện hắn.

" Ca, huynh đến tìm muội có việc gì sao ? "

" Đương nhiên là có chuyện ta mới đến rồi ! " hắn cười khẩy, nụ cười mang theo tà ý.

Y Ngạn không nhìn ra, hắn kéo tay nàng, ngồi vào chiếc bàn trang điểm, tấm khăn đội đầu tân nương để trên bàn được hắn lấy lên, đứng sau nàng, thủng thẳng dặn dò mấy câu giả dối.

" Ngạn Nhi, muội chuẩn bị gả đi, sau này phải ngoan ngoãn nghe lời phu quân biết không ? "

" Huynh yên tâm, muội hứa sẽ thay đổi mà... " Y Ngạn gật đầu, nhìn hắn cầm khăn trùm, hiểu ngay, hắn muốn tự tay trùm lên đầu nàng, như thay cho Tố Như, đưa tiễn nàng đi.

Trước khi hắn làm điều đó, vẫn còn nói mấy câu đánh lừa lòng tin của nàng, đưa nàng vào bẫy, hắn đưa tay khẽ vuốt lên đầu nàng, hành động của một ca ca, yêu chiều muội muội.

" Ngạn Nhi, nhớ lời ta dặn !

Chưa đến lúc uống xong rượu giao bôi...muội không được gở khăn xuống, cũng không được nhìn lén...

Nếu không...sau này mọi chuyện sẽ không suôn sẻ đâu... "

" Muội nhớ rồi ! Huynh mau trùm khăn cho muội đi ! " Y Ngạn ngốc nghếch, chẳng để tâm lời nói dài dòng, xoay người, níu vạt áo hắn hối thúc.

Ngay khi chiếc khăn ấy trùm lên đầu cũng là lúc cuộc đời nàng chính thức đi vào ngã rẽ, Tinh Vương Minh lộ ra vẻ mặt tâm cơ, khóe miệng nhếch lên đầy ác ý, hắn đưa tay ra nhỏ nhẹ yêu cầu.

" Ngạn Nhi, đi nào !

Ta đưa muội đến với lang quân của muội ! "

Công chúa không nghi ngờ, nghe theo hắn, nắm lấy bàn tay dơ bẩn kia, hắn cùng nàng bước ra Thần Điện, đến cỗ xe giao long, được trang hoàng đầy vải đỏ rực rỡ.

" Cung tiễn ma thần ! Cung tiễn công chúa ! "

Tiếng của chúng yêu vang lên, Y Ngạn sau chiếc khăn, mỉm cười trong sự hạnh phúc, Tinh Vương Minh đỡ nàng lên xe, âm thầm ngoắt tay, ám hiệu cho Lưu Ly và Hà Đức làm theo kế hoạch.

Hắn bước lên cỗ xe giao long, ngồi cạnh Y Ngạn, phất tay cho cỗ xe bay đến Thượng Tam Đài, hắn vừa rời khỏi Lưu Ly và Hà Đức cũng nhanh chóng chuẩn bị.



Lưu Ly ngụy trang Thần Điện giống với cung điện của thái tử Hữu Bạch, Hà Đức chấp hành, quản thúc chúng yêu, biến thành người phàm, một hôn lễ của con người được dựng lên, cả Tố Như cũng không nằm ngoài kế hoạch, bị ép phải biến thành nha hoàn trong cung điện thái tử.

Trên trời cao, cỗ xe giao long gầm rú, từng tiếng oai hùng kiêu hãnh, từ từ chậm dần, rồi dừng lại ngay trước cửa Thượng Tam Đài.

Tinh Vương Minh dìu Y Ngạn ra khỏi xe, mọi động thái của hắn diễn ra điều rất tự nhiên, chân còn chưa chạm đất, bên tai Y Ngạn vang lên âm thanh xào xáo của những người có mặt ở đây.

Đối diện ma thần, Hữu Bạch ăn mặc chỉn chu, áo hỷ cùng kiểu với Y Ngạn, tác phong nho nhã, tươi cười rạng rỡ, bước đến cúi người cung kính với hắn.

" Ma thần ! " y giữ kính ngữ, tôn trọng hắn như một bậc trưởng bối.

Thấy tình địch, Tinh Vương Minh lập tức bày ra vẻ mặt khinh bạc, đứng trước kẻ khác hắn luôn giữ nét lãnh đạm của mình, hờ hững gật đầu đáp lễ với Hữu Bạch.

Vị thái tử biết lễ độ kia, không dám có biểu hiện khó chịu, rất tinh tế, luôn tươi cười hoan hỉ, mọi thứ y quan tâm lúc này không phải là sắc mặt của ma thần cao ngạo kia, mà là cô nương hắn đang nắm tay.

Hai mắt nhỏ của Hữu Bạch dáng chặt vào người Y Ngạn, trông chờ khoảnh khắc Tinh Vương Minh giao nàng cho y.

Hắn biết rõ điều Hữu Bạch muốn, theo kế hoạch, không tình nguyện kéo tay Y Ngạn ra trước, dặn dò vài câu.

" Hữu Bạch, ta giao Ngạn Nhi cho ngươi...

Chăm sóc muội ấy cho tốt, làm muội ấy buồn ta sang bằng cả nhân giới ! " tiếng hắn khàn đặc, đe dọa, cố tình nói to để cả ba giới đều nghe, làm chứng cho hắn.

Hữu Bạch ôn nhu, không biết đây là bẫy, cho rằng hắn yêu thương tiểu muội, có lòng căn dặn, y không nghĩ nhiều, hứa hẹn trước mặt hắn.

" Xin ma thần yên tâm !

Y Ngạn là thái tử phi của ta, là người ta yêu nhất...

Ta sẽ không bao giờ để nàng ấy chịu khổ... "

Bàn tay nhỏ đang nắm bàn tay dơ bẩn kia, nghe lời đường mật, Y Ngạn phấn khích, trong vô thức bóp chặt lấy tay Tinh Vương Minh, khiến nội tâm hắn bùng lên lửa ghen.

Ma thần cố kiềm chế, trước những con mắt khác, hắn giao Tinh Y Ngạn cho Hữu Bạch, cô nương vừa chạm tay lang quân, lập tức nắm chặt, theo chân y lên cỗ xe ngựa bên nhân giới, chẳng chút lưu luyến kẻ ở phía sau.

Thời khắc ba giới trao tân nương, Liễu Linh trên cỗ xe khổng tước, được dìu sang xe giao long, còn công chúa của nhân giới, muội muội của Hữu Bạch được dìu sang cỗ xe phượng hoàng.

Ba cỗ xe huy hoàng, ba giới chuẩn bị cho màn rước tân nương, phải đi qua vầng mây ngũ sắc đang tích tụ ở bên trên, cầu phúc cho từng đôi.

Tiếng ngựa hí, giao long gầm, phượng hoàng kêu, vang lên mãnh liệt, ba cỗ xe bắt đầu bay lên cao, cùng lúc đi vào trong vầng mây.

Thời cơ đã đến, chính vào lúc này, khi vầng mây che phủ ba cỗ xe, Tinh Vương Minh lợi dụng lúc tia sét cầu phúc đánh vào ba cỗ xe, tạo ra hiện tượng rung lắc, liền dùng thần lực âm thầm hoán đổi vị trí tân nương ngồi trong cổ xe nhân giới và ma giới, còn yểm thần lực lên người Hữu Bạch, Liễu Linh và Y Ngạn, khiến cả ba điều bị ảo giác che mắt.

Hắn thuận lợi có được tân nương như ý, thần lực của hắn yểm lên cả ba, lợi hại đến mức không ai phát giác được, và phải đến tận tối thần lực ấy mới mất đi. Đợi đến lúc đó, Y Ngạn cũng đã trở thành ma hậu của hắn.

Tất cả kế hoạch của hắn đều vẹn toàn, nếu bị người bên nhân giới và thiên giới bắt lỗi, hắn sẽ đổi mọi tội trạng lên chính tia sét cầu phúc gây nên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.