Không gian tĩnh lặng, nằm thẳng trên bàn phẫu thuật lạnh giá, TốngKhuynh Vân không khóc cũng không làm khó dễ, tỉnh táo đến lạ kì, chờ đợi để phẫu thuật.Mặc y phục phẩu thuật, Lạc Tử Thuần đẩy cửa đi vào, mắt liếc nhìn vẻmặt hờ hững, ánh mắt trống rỗng của Tống Khuynh Vân, không khỏi lắc đầumột cái, từ trong đáy lòng lại càng căm hận Hạ Vũ Hi thêm mấy phần.
Ngay cả con của mình cũng không muốn, còn quá đáng hơn chính là người ký giấy phẩu thuật cũng do trợ lý làm hết tất cả mọi chuyện, không nghĩ tới nhiều năm không gặp hắn vẫn rất xấu xa độc ác.
“Tống tiểu thư, cô đã quyết định, thật sự quyết định như vậy sao?”
Chuẩn bị công việc cuối cùng, Lạc Tử Thuần vẫn không chịu được, đành khuyên can lần nữa.
“Bác sĩ Lạc, cám ơn cô.”
Mấy ngày nay vị bác sĩ Lạc này luôn chăm sóc cô rất nhiều, thân thểTống Khuynh Vân thoáng chốc được cô chăm sóc liền khôi phục lại đôichút, nhưng nụ cười của cô vẫn còn rất xơ xác.
“Thật không cần suy nghĩ lại sao?” Lạc Tử Thuần chưa từ bỏ ý định,mấy ngày trôi qua chung sống, cô nhận định được Tống Khuynh Vân là loạingười gì, cũng tự nhiên hiểu sự việc kỳ quái xảy ra ở trên người cô, từtrong tận đáy lòng cảm thông cho cô gặp phải cảnh ngộ thế này.
“Không cần.”
Nhắm mắt lại, giọt lệ cuối cùng từ khóe mắt chảy xuống, khuôn mặt bénhỏ của Tống Khuynh Vân trở nên tái nhợt tràn đầy bi thương.
“Được rồi,” Lạc Tử Thuần đành cam chịu, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-phuc-hac-cha-truoc-cach-me-xa-mot-chut/1925619/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.